"Ái chà, ai đó chịu về rồi kìa."
Shinichirou nhe răng cười khi thấy em đem theo hai vật thể lạ bước vào cửa nhà.
"Từ khi nào mà em thân với nhóc nhà Akashi quá vậy?"
"Thân lâu rồi.. Chắc anh không để ý."
Mikey gãi gãi đầu, tính ra bản thân cũng là đi chơi qua đêm không về, hơn nữa còn đến sáng sớm mới chịu gọi điện báo tin, nhưng anh trai em chẳng có vẻ gì là để tâm chuyện đó cả. Mikey vội đẩy Takeomi qua cho gã tâm sự mỏng với anh, còn mình thì xách theo Sanzu đi lên phòng.
"Òa... phòng của Mikey nè.."
"Ngó cái gì đấy?"
Nói là phòng của em, thực chất Mikey chỉ mới ở đây được có nửa buổi, đến ga giường cũng chẳng kịp để ý là màu gì. Ở thế giới cũ, phòng em đáng ra là garage sửa xe của Shinichirou, vì nơi này anh vẫn còn sống, cho nên em nghiễm nhiên có được một căn phòng riêng chân chính ngay lầu hai. Chỉ là lúc mới đến đây đã vội vội vàng vàng ra ngoài, nên em cũng chưa kịp xem trong này có những gì nữa.
"Aaaahh, đã quá đi."
Sanzu vứt hết phiền muộn ra sau đầu, cả gan lao lên giường em nằm, còn dụi dụi hít hít gì trên đó nữa. Mikey mặc dù là khinh bỉ nhìn hắn, nhưng vẫn kệ cho con cún này thích làm gì thì làm.
"Tối nay mày ở lại đây à?"
Nghe em hỏi vậy, hắn liền cười một tiếng, giống như thương tiếc cho mấy người kia phải ở lại căn cứ, không được đến nhà em.
"Kiểu gì anh mày chẳng mời lão nhà tao ở lại, dù gì bây giờ có về chỗ kia thì cũng muộn, lão Takeo lười lái xe lắm."
"Xê ra coi nào."
Mikey sau khi cởi hết hai lớp áo khoác vướng víu ra liền ôm máy tính của Takeomi mò lên giường, Sanzu cũng lăn vào trong góc mà chừa chỗ cho em. Sau khi cả hai đã nằm yên vị, hắn liền sáp sáp lại chỗ Mikey nhìn em thao tác gì đó trên internet.
"Mày làm gì đấy?"
"Lát nữa muốn gọi video cho bên kia, bàn về gợi ý thế giới sau."
Trong chốc lát, căn phòng chỉ còn lại tiếng lạch cạch từ bàn phím máy tính cùng tiếng chăn sột soạt. Vốn là thời đại này công nghệ chưa phát triển bằng với năm 2017, mà Mikey cũng chỉ quen sử dụng giao diện mạng vào thời của mình, cho nên mò đi mò lại một hồi đều là mấy thứ khiến em đau não. Có lẽ phải bảo Takeomi nhập mấy cái laptop đời mới về thôi.
Giường của em được kê ngay cạnh cửa sổ, bây giờ đang là lúc hoàng hôn buông xuống, ánh nắng vào cuối ngày nhuộm cả căn phòng trong tông màu cam ấm áp. Sanzu đặt đầu nằm sát bên eo của Mikey, cả người đều chui trong chăn, chỉ lộ mỗi cặp mắt màu lục bích ra ngoài, chẳng rõ là do nghỉ ngơi không đầy đủ hay bởi mùi hương dễ chịu tỏa ra từ người em, hắn lim dim một hồi liền ngủ mất.
Em mò mẫm đủ kiểu, cuối cùng cũng tải được mấy ứng dụng có thể họp mặt video về, gọi điện cho Rindou dặn dò hắn mấy thứ, lúc xong xuôi mọi chuyện cũng đã là cả tiếng sau, trời đã sập tối, đâu đó ngoài cửa sổ, em chỉ loáng thoáng thấy được từng tia sáng cuối cùng vụt tắt phía cuối những làn mây, một ngày dài như vậy là kết thúc. Quay qua nhìn liền thấy đứa nhỏ nào đó đã sớm vùi mặt vào một bên hông của mình mà ngủ ngon lành, Mikey tiện thể vuốt vuốt lại mấy lọn tóc bị rối lên của hắn, tự nhủ cái thằng nhãi này đúng là giống cún thiệt, cún con ấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bonten/Izana x Mikey] _ Do you trust me?
Fanfic"Vốn chỉ có một người được phép thắng." "Sống, hay chết?"