☆ Chương 29
"Cố tiên sinh cứ việc yên tâm, lần này tuy là phục kích chiến, nhưng để bắn lén, còn có một chút bổ sung, cao tầng Diên An phải đem thời gian của tin tức này tiết lộ cho người có hiềm nghi nhất kia, bởi vì khống chế thời gian đối với bên ta có lợi nhất." Lý Ninh Ngọc nói xong lời này, lần đầu tiên mới cầm ly lên uống, uống nguyên một hớp lớn.
Chờ uống nước xong, lúc này hơi thở cô mới đều trở lại.
"Chị Ngọc, chị không sao chứ?" Cố Hiểu Mộng thấy cả người Lý Ninh Ngọc người quả thực không bằng lúc trước, nếu như còn tiếp tục như vậy, nhất định sẽ mệt đến phát bệnh.
Cố Hiểu Mộng nghĩ đến đây, không đợi Lý Ninh Ngọc trả lời, quay lại hỏi Cố Dân Chương.
"Ba ba, những thứ thuốc men tẩm bổ và nguyên liệu nấu ăn ở nhà chúng ta, ba nhờ người ở Hàng Châu mang tới một ít đi." Cố Hiểu Mộng nói.
"Ừ." Trong lòng Cố Dân Chương biết rõ con gái này này của mình định bồi bổ cho ai, đáp ứng một tiếng.
"Không nên làm phiền Cố tiên sinh như vậy." Lý Ninh Ngọc uyển chuyển cự tuyệt nói.
"Chị cứ vậy mãi, không muốn không muốn, luôn nói không muốn, một khi người ngã xuống rồi, lại không thể làm việc." Cố Hiểu Mộng nhướng mày một cái, phê bình Lý Ninh Ngọc.
"Được rồi được rồi, hai con trở về phòng mình tranh cãi đi, ba đã lớn tuổi rồi không có tinh lực dồi dào giống như các con, phải nghỉ ngơi sớm một chút." Cố Dân Chương dứt lời đứng lên, hơi hoạt động cái cổ, đi thẳng lên lầu hai.
Hai người Lý Ninh Ngọc đưa mắt nhìn Cố tiên sinh lên lầu, nghe được âm thanh đóng cửa, hai nhân tài này mới hoàn hồn.
"Điều dưỡng cho tốt, thân thể nhất định sẽ tốt lên thôi." Cố Hiểu Mộng xác thực nói.
"Được." Lý Ninh Ngọc mỉm cười một tiếng, giương mắt thấy cặp mắt Cố Hiểu Mộng không lay chuyển nhìn mình, ngược lại nghiêng mặt đi.
"Vậy mới được chứ." Cố Hiểu Mộng thấy cô đáp ứng, lúc này mới yên tâm.
"Còn có một việc, cuộc vây bắt ngày đó em nhất định phải đảm bảo an toàn cho mình, thân phận của em trong trạm giao liên Thiên Tân được giữ bí mật chặt chẽ, không có bất kỳ người nào biết. Cách thức của lần phục kích này không khác gì so với ám sát, em thân mang cấp bậc Thượng tá, nhất định sẽ trở thành mục tiêu kích sát, Hiểu Mộng, em nhất định không thể hiện thân." Lý Ninh Ngọc vô cùng lo lắng nói xong, mới vừa rồi không có nói lời này với Cố Dân Chương.
Cố Hiểu Mộng gật đầu một cái, trong lòng biết rõ, vì sao chị Ngọc nhất định phải tự mình chỉ huy hiện trường, nhất định là vì bảo vệ mình, lo lắng bị phe mình ngộ thương.
"Chị Ngọc, chị đối với em thật tốt." Cố Hiểu Mộng hồi tưởng lại các loại sự kiện cuối hè năm 1941, trong nhà tù ở tòa địa ngục kia, chị Ngọc đã từng tự thú tất cả.
"Bởi vì. . . Tôi. . . Bởi vì chúng ta là chiến hữu." Lý Ninh Ngọc đột nhiên có chút nghẹn ngào, tiểu tâm tư trong lòng vô cùng cẩn thận, thiếu chút nữa liền thốt ra miệng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH][Phong Thanh] KINH GIÁC - Lương Phong Hỏa Ngũ Chiết Gia
General FictionMột câu chuyện đồng nhân Phong Thanh 2020 tìm được trên mạng sau khi đã nuốt hết các fanfic khác trên Wp và hiện đang đói fanfic 😂😂😂 ☆Tên: KINH GIÁC Giải thích tên truyện: Kinh (惊) - kinh động, hoảng sợ Giác...