Chương 6

954 83 8
                                    

       Zata nghe xong thì lại im lặng đờ ra một chút ngán ngẩm nhưng rồi lại thở dài một hơi: " Tôi bảo tôi không về mà...? Cậu đợi tôi à?"
" Ừm..." Tiếng đáp trả ỉu xìu kia khiến anh bất giác hơi lo lắng mà phải hỏi hang thêm chút ít: " Ngủ được chút nào không?"
" Vẫn có..."

" Thế à...? Chuẩn bị đi học đi nhé, hôm nay tôi nghỉ, tôi đang mệt lắm, không muốn nghe gì nữa nên nói chuyện sau, thế thôi" Zata nói xong lại nhanh tay tắt máy rồi lại ung dung đi vào phòng của Laville, nhóc ta đang nằm trên giường nghịch điện thoại, mắt cu cậu vẫn còn đờ đẫn biết bao, Zata nhanh chóng leo lên giường nằm cạnh cậu rồi đưa tay giật lấy chiếc điện thoại kia: " Ngủ đi, ngủ 1 giấc nữa rồi hẳn chơi" Zata để điện thoại sang cạnh mình rồi nhanh tay vòng sang ôm lấy cậu mà nhắm nghiền 2 mắt trong sự bất ngờ cứng đơ ra của Laville, nhóc ta sau một lúc mới hiểu những gì đang diễn ra mà nắm lấy tay anh ra sức kéo ra nhưng lại bị anh ghì chặt lại mà cười khúc kha khúc khích từng hồi trong khi cậu đang phải phụng phịu vừa khó hiểu vừa cáu gắt: " Zata? Sao vậy nè?! Để tớ chơi!"
" Tớ bảo đi ngủ, tớ đang mệt lắm...." Zata khẽ trầm giọng mà nói với cậu còn Laville vẫn đang cứng đầu mà cãi lại: " Cậu mệt thì ngủ đi chứ? Tớ không sao mà? Buông tớ ra!" Laville vừa nói dứt câu thì đụng phải ánh mắt đang nhìn chăm chăm vào cậu, như thể đang soi xét mà nhìn thấu cả tâm can cậu khiến nhóc ta phải rùng mình mà lặng đi, ngoan ngoãn mà nằm gọn trong tay anh chẳng dám hó hé, Zata lúc này mới an tăm mà tiếp tục nhắm mắt mà thở đều từng hơi. Laville của buông lỏng anh ra mà ôm nhẹ lấy nó thở dài một hơi rồi cũng phải nghe lời mà nhắm nghiền mắt thiếp đi 1 lúc nữa...



Zata mê mẫn với từng chút hơi ấm mà cậu cho, cứ thích thú mà tận hưởng từng chút, hương thơm của nhóc ta khiến anh phải say mê mà chìm đắm vào nó, thân thể mảnh khảnh kia cũng vô cùng cuốn hút, chỉ là vòng nhẹ qua để hờ thôi cũng đã cảm nhận rõ được từng đường cong của cậu, say mê biết bao... Zata bất giác mà ghé sát đến bên cái cổ trắng ngần lấp ló sau lớp áo phông mỏng kia, nhẹ nhàn hôn lên nó mà liếm nhẹ 1 vết, theo thói quen mà định há miệng cắn vào nhưng lại sực nhớ ra mà dừng lại, lúc này anh mới ngồi bật dậy mà đưa tay che lấy miệng mình, tay còn lại thì lại liên tục vỗ vào đầu với ánh mắt bất ngờ, anh vừa gì thế này...? Anh vừa làm cái trò ngu ngốc gì đây? Zata phát hoảng mà đứng dậy chạy nhanh vào phòng tắm, anh mở nước không ngừng tạt dòng nước lạnh vào mặt mong có thể tỉnh ta ra 1 chút, cả gương mặt anh cũng đã bắt đầu đỏ ửng lên mà ngại ngùng, chết thật đấy...? Cảm giác gì thế nào...? Có đôi chút quen thuộc... nhưng vẫn chẳng thể nhớ nổi hay nhận ra rằng nó đã xuất hiện khi nào, Zata đứng cả một lúc lâu trong đấy đến khi ổn định đôi chút mới dám đi ra ngoài, vừa ra cũng đã thấy nhóc ta đã ngồi trên giường với vẻ mặt ngáy ngủ mà đưa tay dụi nhẹ vào mắt mình, bộ dạng ngây thơ lúc này khiến Zata phải say mê mà đứng trơ ra nhìn cậu một chút cho tới tận khi Laville liếc mắt lên chạm mắt với anh: " Tớ vừa dậy... cậu ngủ ngon không?"
" Ngon...."
Laville với chất giọng nhỏ nhẹ nói với anh rồi khẽ đưa tay kéo áo lên xem eo mình một chút, vùng eo thon gọn kia hằn lên vài vết bầm nhẹ khiến Zata vừa lo lắng vừa ngại mà liếc mắt sang nơi khác còn Laville thì lại nói tiếp: " Cậu siết eo tớ nên bầm mất rồi..."
" Cậu dễ bầm thế à?" Zata giật mình mà lúc này mới lo lắng đi lại để xem rõ hơn
" Không đâu... lúc tớ cãi cậu, cậu mạnh tay với tớ nhưng chắc do cậu buồn ngủ nên không nhận ra..." Laville hơi ỉu xìu mà nói với Zata mà nhìn anh sợ hãi, Zata lúc này liếc nhìn cậu trong áy náy mà đưa tay xoa xoa mái tóc xù kia xin lỗi: " Xin lỗi... tớ vô ý, đau không? Tớ xin lỗi" Anh cứ ấp a ấp úng, cuống quýt cả lên mà xin lỗi khiến cậu phải cười phá lên, buông áo xuống mà vòng tay qua cổ anh mà ôm lấy, hành động của cả 2 từ lúc nào mà lại gần gũi, thân thít hơn 1 chút, lạ thật... không khó chịu chút nào, nếu là anh thì hẳn đã bực nhọc mà đẩy cậu ra nhưng lúc này lại cảm thấy thoải mái và hạnh phúc biết bao, tay cũng có ý định ôm lấy cậu nhưng rồi lại phải do dự mà dừng lại... không được... hình ảnh của Bright lúc bấy giờ cứ hiện hữu một cách rõ ràng trong đầu anh, từng chi tiết cơ thể cậu, đến cả tiếng thở gấp quen thuộc của cậu cũng văng vẳng bên tai khiến anh phải giật mình mà liếc mắt nhìn xung quanh, cảm giác lúc này vừa sợ hãi, vừa tội lỗi... tại sao? Tại sao lại như thế này? Zata mệt mõi đẩy nhẹ cậu ra còn Laville cũng chẳng ý kiến mà buông anh ngay, xong lại giương cặp mắt cún con mà nhìn anh: " Zata thích ai rồi à?" Lại nữa à? Sao thế này? Tên nhóc này bị sao vậy? Zata lườm cậu một cái chẳng thèm trả lời còn Laville thì lại tiếp tục: " Không phải Rouie đúng không...? Sao lại nói dối tớ?"

[AOV] [ZATA x LAVILLE] Thêm Một Chút YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ