Chương 21

505 40 36
                                    

Laville nuốt ực một hơi ngán ngẩm rồi quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, mắt nhóc ta bé hẳn lại rồi xoay sang Zata đầy lúng túng, Zata thấy thế cũng chẳng làm khó dễ gì cậu nữa, nhẹ nhàn đứng dậy xoa xoa lấy đầu của cậu rồi đi ra khỏi phòng: " Tớ về đây"
" Khoan?!" Laville nghe thấy lật đật đứng dậy nắm lấy tay Zata, gương mặt của cậu lộ rõ vẻ áy náy khiến anh khó hiểu vô cùng: " Hửm?"
" Cậu... ở lại cũng được"

" Sao à? Cậu có gì muốn nói với tớ à?"
Nhóc ta khẽ lắc lắc đầu nhưng rồi tiếng chuông cửa phát ra khiến cu cậu vội vã đi mở cửa, Zata cũng liếc mắt theo nhìn cậu, người đứng trước mắt nhóc ta là hình như là Eland'orr mà Tulen nhắc tới khi nãy anh loáng thoáng nghe được đôi chút... Anh ta đẹp thật nhỉ? Gương mặt thanh thoát, điển trai vô cùng. Laville dường như có mối quan hệ rất tốt nên vừa gặp đã cười tươi rói cả lên rồi. Zata nhìn đôi chút nhưng rồi lại hốt hoảng chạy ra đẩy mạnh vào vai Eland'orr một cái, mắt chán ghét mà lườm liếc ghét bỏ ra mặt. Eland'orr ngơ ra đôi chút nhưng rồi cũng hiểu vấn đề mà tối sầm cả mặt, anh ta... thích Laville à? Khi nãy còn định ôm cậu vào lòng? Suýt nữa thì anh không kịp rồi? Laville bị Zata nắm chặt lấy tay mình mà hơi đau đớn ngước lên nhìn Zata nhưng thấy bầu không khí căng thẳng lại chẳng dám nói gì cả.

" Cậu... là ai thế? Tính siết tay Laville đến bao giờ? Không thấy em ta đau à?" Giọng nói nhẹ nhàn quá nhỉ? Nhưng Zata chẳng để ý lắm mà nhanh tay buông tay cậu ra, tay cậu cũng đỏ ửng lên rồi, Laville đau đớn xoa xoa nhẹ lấy tay mình rồi nhìn Zata cười trừ: " Đàn anh của tớ, Eland'orr, còn đây là Zata, b-bạn em"

" Vậy à? Là bạn thôi nhỉ?" Eland'orr cười cười đưa tay ngỏ ý làm quen, Zata trong lòng lại có đôi chút bực nhọc nhưng vẫn ráng gạt sang một bên bắt tay với anh, Eland'orr từ đầu buổi đến giờ cứ lâm lia Zata khiến anh muốn đè tên này ra đánh thật đấy...? Anh ta còn cố tình hỏi để trêu tức Zata cơ đấy...?
" Ừm, bạn yêu" Zata cười cười nắm lấy tay Laville nhưng có vẻ cậu chẳng thoải mái lắm mà mắt cứ đảo hết nơi này đến nơi khác rồi kéo Zata đi ra ngoài: " Anh vào phòng trước đi, em có chút chuyện"
       Anh ta chẳng nói gì chỉ cười rạng một cái rồi ngoan ngoãn nghe lời nhóc ta, Laville kéo anh ra sau nhà thì hất tay anh ra đầy khó chịu: " Cậu nói gì thế?! Sao lại tự tiện đẩy người khác như thế?!"
" Cậu đang giận tôi đó à?" Zata chán ngán hỏi ngang khiến Laville ngơ ra, nhìn bộ mặt như sắp đấm người đến nơi của anh khiến cậu hơi sợ mà lùi ra vài bước: " Không phải cậu hành xử rất kì cục à?"

" Cậu thích anh ta rồi à? Xem ra từ đầu đến giờ chỉ có mình tôi thật lòng nhỉ? Cậu xem tôi làm trò hề có vui không?" Giọng nói lạnh tanh đầy tính lấn át, doạ nạt khiến cu cậu vừa lo sợ nhưng vẫn bực tức vô cùng.
" Zata? Cậu sao vậy? Sao lại ngang ngược như thế?" Laville cau mày nhìn anh đầy khó chịu, anh nãy giờ cứ lảm nhảm, nói điên nói khùng về cậu, lại còn cả áp đặt suy nghĩ sai sự thật lên cậu?
" Bỏ đi, tôi về đây"
         Laville không nhịn được mà tát vào mặt anh một cái, Zata đưa tay xoa xoa lấy gò má đang dần đỏ ửng lên của mình, như bị lửa đốt vậy, nóng rát vô cùng nhưng anh vẫn chỉ biết im lặng mà nhìn cậu, cậu sao lại đánh anh? Chỉ vì anh đá động tới anh ta? Cậu... từ khi nào mà trong lòng lại có người quan trọng hơn cả anh? Đầu của Zata cứ liên tục đặt ra câu hỏi, lồng ngực cũng đau nhói lên trong khi Laville đã cáu đến mức phải thở hồng hộc từng hơi cố gắng giải oan cho bản thân: " Cậu nói cứ như thể tớ đang lừa dối cậu vậy?!" Zata chán ngán đến mức chẳng muốn nói gì thêm, chỉ biết đứng trơ ra nhìn cậu càng khiến Laville thêm cáu gắt mà nắm lấy cổ áo anh: " Tên điên này? Đang nghĩ gì vậy?"

[AOV] [ZATA x LAVILLE] Thêm Một Chút YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ