-Đi học nào Trình Vũ ơi?
-Anh bạn à, cậu thức chưa đấy?
Tôi đứng trước phòng, gõ cửa rồi nói bằng một chất giọng vừa đủ lớn để cậu có thể nghe được, tất nhiên là đã có sự cho phép của mẹ cậu ấy rồi.
-Tớ vào nha?
-Này đừng có vào tớ chưa mặc áo đâu đấy.
-Ờ ... biết thế thì nhanh lên đi.
-Sao nay đi sớm vậy?
-Nay tổ mình trực.
Hôm nay tôi cảm thấy yêu đời lạ thường, chắc vì hôm nay là sinh nhật tôi nên tôi có thể cảm nhận được cơ thể trở nên thoải mái hơn bao giờ hết.
-Quao nay tới sớm vậy ta? -Nh
-Thì nay tổ mình trực nè.
-Đi. -Ng
-Ê tụi mình tới lớp đầu tiên luôn nè?
-Ừ nhưng mà chúng ta không giữ chìa khóa. -Ng
Tới sớm nhưng không giữ chìa khóa thì cũng như không, thế là chúng tôi đành lủi thủi đi xuống canteen ngồi.
Trong lúc đó, tôi chưa kịp đặt mông ngồi xuống thì ...
-Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to youuu, happy birthday to you.
Hai đứa bạn tôi vừa hát vừa cầm bánh kem đặt lên bàn, nhưng thứ mà tụi nó gọi là bánh kem thực chất chỉ là một hộp xôi mặn. Dù vậy nhưng tôi vẫn thích nó lắm.
-Dạ cho mình xin lỗi ạ.
Tôi quay ra ngoài sau rồi khẽ nói lời xin lỗi tới những người ngồi ở đó, mặt họ trông vẫn bất ngờ lắm vì có lẽ ban nãy hai đứa bạn tôi hát có hơi lớn tiếng.
-Cảm ơn hai đứa bây nha nhưng mà nhỏ tiếng lại chút thì tốt.
Xin lỗi người ta xong tôi liền quay lên cảm ơn hai đứa bạn và cũng không quên nhắc nhở nó.
-Sao không cảm ơn tớ? Tớ vỗ tay bắt nhịp á?
-Ừ cảm ơn cậu luôn nhé.
Tôi cười cười rồi vỗ vai cậu bạn kế bên đang xụ mặt xuống.
-Ăn đi, mày chưa ăn sáng chứ gì? -Nh
-Ăn nè.
Tôi thấy hơi đói bụng nên lấy hộp xôi ăn liền. Ăn được một xíu tôi ngẩng đầu lên để vén tóc ra sau thì thấy cả ba đứa đang nhìn tôi chằm chằm.
-Đừng có nhìn nữa coi, áp lực quá.
-Quà cho mày nè. -Ng
-Quà của tớ nè. -Vũ
-Hai đứa tao tặng chung đó nhe. -Nh
-Mua quà nữa hả, ai kêu vậy?
-Tao coi hộp xôi này như món quà rồi đấy.
-Quà của mình cho mọi người nà.
Tôi nói xong rồi đem từ trong cặp ra ba túi giấy nhỏ xinh.
-Cảm ơn vì đã luôn nhớ sinh nhật mình hehe.
-Sinh nhật cậu mà sao lại tặng quà ngược lại cho người ta vậy? -Vũ
-Năm nào nó không vậy, quen rồi. -Ng
-Năm nay tặng gì đấy? -Nh
-Bánh kẹo socola thôi, đặc biệt ở chỗ này là đồ tự tay làm đó nha.
-Quao, giỏi vậy? -Vũ
-Này giống quà valentine á. -Ng
-Ừ cũng giống, coi như này là quà valentine tao làm để tặng an ủi tụi bây đi.
-Ờ quên còn trực nhật.
-Thôi vào lớp. -Nh
Cũng đã gần nửa tiếng nên tôi và mấy đứa bạn trở lại lớp để trực nhật.
-
Bây giờ đã tới tiết cuối là tiết Âm Nhạc, nói chung tôi cũng không sôi nổi gì trong môn học này lắm đâu, theo tôi nghĩ người khá nổi bật trong tiết này chắc là Nh- bởi vì theo tôi thấy thì nó hát cũng ok phết đấy chứ.
-Thì mấy em cũng đã biết là nhà trường đã mở lại các câu lạc bộ, nên hôm nay thầy cũng nói luôn, em nào thấy ổn thì có thể tham gia câu lạc bộ Âm Nhạc của thầy quản lí nha. Rồi thôi, lớp nghỉ.
-Ê tao thấy mày được đó, có ý định tham gia hông?
Thầy vừa ra khỏi lớp, tôi vội cất hết sách vở rồi nhanh chóng quay xuống hỏi bạn mình.
-Tao thấy cũng được, có thể sẽ tham gia. -Nh
Quao, bạn mình toàn là những con người tài năng, đứa thì bóng rổ, đứa thì võ thuật, đứa còn lại thì cũng hát hay, còn bản thân tôi thì vẫn chưa xác định là mình giỏi trong thứ gì nữa.
-Khi nào bóc quà của hai đứa tao thì nhớ call nha? -Ng
-Ô kê chiều bóc liền luôn.
Thế là bốn đứa ai về nhà nấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
tình đầu,
Fanfictiontình đầu không phải là người đầu tiên ta yêu, nhưng tình đầu là người đầu tiên cho ta biết cảm giác yêu là gì.