7 - Người thân duy nhất

963 84 3
                                    

Về đến căn hộ của Amuro, Haru dáo dác nhìn quanh một cách lạ lẫm. Cô nàng dạo quanh và quan sát thật kỹ từng ngóc ngách ở nơi đây, sau đó nghiền ngẫm và suy tư. Nhưng có vẻ như cô nàng cũng là một người thẳng tín, nên đã hỏi thẳng Amuro những nghi vấn của mình.

- Đây có thật là nhà của chúng ta không... À không, có lẽ em nên hỏi có thật chúng ta là vợ chồng không mới đúng nhỉ?

Nhận được câu hỏi này, Amuro thấy hơi chột dạ, vì những gì mà cô nàng hỏi đều chẳng thể trả lời là "thật" được. Nhưng vì những mục đích đã được vạch sẵn, anh đành phải tiếp tục bình thản và giả vờ.

- Vì đây là nhà mới chúng ta dọn đến không lâu, nên đồ đạc vẫn còn ít ỏi. Chứ không phải như em nghĩ đâu.

- Anh biết em nghĩ gì sao?

Haru hỏi với giọng điệu có chút bông đùa, nhưng ngược lại với dáng vẻ đó, Amuro quay lại đáp lời cô một cách nghiêm túc.

- Trong mắt em đã hiện lên câu trả lời rồi, anh biết em đang nghi ngờ anh đấy.

Bị Amuro nói trúng tâm tư, cô nàng cũng đành im lặng. Nhưng có vẻ với bản chất năng lượng và hoạt ngôn của bản thân, cô nàng chẳng thể im lặng quá lâu, cô lại tiếp tục hỏi anh.

- Hôn thú của chúng ta... anh để ở đâu?

Lúc này Amuro đang ở trong bếp để lấy nước lọc, anh chợt giật mình với câu hỏi từ cô nàng nên đã đứng sựng lại mất vài giây. Lòng anh thầm nghĩ: phải rồi, không có hôn thú, mình nên nói như nào đây nhỉ, hay là nói sự thật...!?

Loay hoay một lúc trong bếp để nghĩ suy, sau đó anh đem cốc nước ra phòng khách và để trước mặt cô nàng.

- Em bảo chỉ muốn ở cùng anh và chăm sóc anh, không vội chuyện đăng ký kết hôn, vì em không thích chuyện giấy tờ phức tạp. Đáng ra lúc đấy anh không nên chiều theo ý em nhỉ... không thì giờ đây anh đã không bị em nghi ngờ thế này.

Lắng nghe từng lời mà Amuro nói, lòng Haru lúc này dâng lên một chút cảm xúc kì lạ, cô không nghi ngờ lời anh nói, chỉ cảm thấy khó hiểu về con người trước kia của mình và chất vấn lại bản thân: thật sự trước đó mình đã nói với anh như vậy sao...

Amuro trộm nhìn những phút giây suy tư của cô nàng, gương mặt vẫn không có gì khác so với trước, rất tập trung đến nỗi chẳng để tâm gì đến mọi sự đang diễn ra xung quanh. Nhìn nét mặt đó, anh đoán mình đã lừa được cô. Nhưng có vẻ anh đã sai, Haru lại tiếp tục hỏi.

- Nhưng mà... cũng phải có gì đó để chứng minh đúng chứ? Có thể là ảnh hay một thứ gì đó khác...

Lúc này Amuro cảm thấy thật bất lực với cô nàng, vốn dĩ cứ tưởng chỉ cần hành động hợp lí đúng với vai trò là có thể khiến cô nàng tin tưởng, nhưng không ngờ rằng cô nàng liên tục có những câu hỏi hoài nghi dành cho anh. Giờ đây, Amuro lại gặp phải một khó khăn mới, đó là những câu hỏi bất chợt của cô nàng.

Mùa Xuân của Rei FuruyaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ