15 - Viên ngọc trai dưới biển sâu

782 62 4
                                    

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên vô tình làm cắt đi những dòng cảm xúc lãng mạn cùng với bầu không khí khoả lấp đầy sự đam mê lẫn cuồng nhiệt giữa hai con người trẻ tuổi. Khoảnh khắc Amuro rời đi, lòng Haru bỗng cảm thấy trơ trọi, nhưng đó chỉ là thoáng qua thôi, một cảm xúc dịu dàng, ấm áp vẫn bao phủ lấy trái tim cô. Cái hôn mãnh liệt đó, hay cái chạm vào eo đến siết chặt của anh dành cho cô nàng đều khiến cô nghĩ rằng đó là câu trả lời cho tình yêu. Chính vì vậy, từ những bất an ban đầu, trong lòng Haru như được mùa xuân phủ lấy trọn vẹn, hạnh phúc dâng đầy và không còn tồn tại sự hoài nghi.

Còn về cuộc điện thoại từ Vermouth, nó vẫn là một lời cảnh báo của cô ta dành cho anh. Cô ta bảo anh rằng anh hãy cẩn trọng, nhưng anh chỉ điềm nhiên trả lời như những lần trước đó, cô ta không cần phải lo lắng cho anh, vì anh không phản bội tổ chức. Đó tất nhiên là một lời nói dối, nhưng cần thiết và đúng thời điểm.

Trong cuộc điện thoại, vài phần, Amuro phải cảm ơn Vermouth vì đã gọi anh rất đúng lúc, nó kịp thời kéo anh khỏi những điều mà anh chẳng thể kiểm soát nổi: trái tim anh, ánh mắt xanh biếc và cái hôn sâu. Mặt khác, Vermouth cũng tiết lộ thêm, về mục đích sâu xa hơn trong hoạt động của Marsala.

- Cậu biết đấy, Bourbon! Ả Curacao đã chết khi danh sách NOC (Danh sách gián điệp, xuất hiện trong Movie 20) vẫn còn chưa kịp hoàn thiện, vậy nên, cần có người tiếp tục làm việc đó.

Amuro trầm mặc, anh hiểu điều mà Vermouth muốn nói, đáp lại người phụ nữ ở đầu dây bên kia, giọng anh thản nhiên đáp:

- Thì ra là vậy... giờ thì tôi hiểu rồi!

Vermouth bật cười, một điệu cười dài đầy mị hoặc và khiêu khích:

- Cậu không thể hiểu được đâu Bourbon.

Trong lòng Amuro chợt hiện lên băn khoăn khó tả, nhưng anh vẫn cố nén điều đó lại, thay vì tò mò một cách sổ sàng, anh khéo léo dò từng dòng ý tứ của Vermouth:

- Chẳng phải chúng ta vẫn luôn hiểu ý nhau sao, Vermouth?

Vermouth tặc lưỡi, có vẻ ở đầu giây bên kia cô ta đang ung dung vuốt tóc khoe khéo từng lọn tóc vàng hoe của mình hoặc là châm ngòi điếu thuốc, nhưng có một điều chắc chắn, trên mặt cô ta vẫn sẽ là nét thản nhiên và phóng khoáng, ai chết hay ai sống, đều là chuyện mà Vermouth không cần quá bận lòng.

- Tôi đang thật sự trông đợi, Bourbon. Kẻ đó sẽ xử lí cậu như thế nào nếu cậu là NOC, súng có vẻ quá quen thuộc, nhỉ?

Khi cuộc hội thoại giữa anh và Vermouth đến đây, anh hiểu rằng mục đích hoạt động của Marsala không chỉ điều tra về Zero. Kẻ mang cái tên của một loại rượu đến từ Ý đó biết mọi thứ về NOC, thứ mà Curacao đã không thể hoàn thiện được khi vẫn còn sống. Và tất nhiên, bản thân anh cũng là một NOC, nếu là Gin, có lẽ chỉ cần nghi ngờ thôi thì hắn hoàn toàn có thể cho anh ngậm một viên kẹo "bạc". Nhưng có lẽ Marsala có cách hành động và xử sự khác, chắc hẳn cô ta muốn có một lợi ích lớn hơn từ NOC thay vì lập tức giết đi NOC. Cái chết, là quá dễ dàng cho một kẻ gián điệp.

Mùa Xuân của Rei FuruyaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ