Chương 44: Mẹ, cảm ơn mẹ

4.4K 397 22
                                    

Biên tập: Maki

Chỉnh sửa: June┃Đọc kiểm: Bí Đao

"Cái gì?!"

Ba người nhà họ Khưu đều sững sờ, bố Khưu mẹ Khưu cảm thấy không thể tin được, Khưu Dương thì ngơ ngác nhìn bà nội Chu, trong lòng sợ hãi thán phục: "Người bà này, thật không tầm thường."

Mẹ Khưu sắp điên rồi: "Bà biết nhưng sao lại không ngăn cản?"

Bà nội Chu an ủi mẹ Khưu, kéo bà ngồi xuống bên cạnh mình: "Sao lại phải ngăn cản, hai đứa bé thích nhau thì ở cùng nhau, không phải rất tốt hay sao."

Bà nội Chu năm nay 73 tuổi, đầu đầy tóc bạc nhưng không có chút già yếu nào, ngược lại có một khí chất trầm ổn bên trong. Có lẽ do lâu dài uống nước suối thiêng nên cơ thể vô cùng khỏe khoắn, lời nói cũng chầm chậm hưu nhàn.

Nhưng mẹ Khưu không có cách nào bình tĩnh, bà không hiểu vì sao bà Chu không thèm để ý, vội vã nói: "Hai người đàn ông ở chung một sỗ làm sao mà đúng được, về sau ngay cả đứa nhỏ cũng không có, già thì làm sao bây giờ?"

Bà nội Chu nói: "Bây giờ con cháu tự có phúc của chúng nó, hai đứa nó đều yêu thích lẫn nhau, đều là nam có gì quan trọng. Cô xem hai đứa nó đi, có tiền để tiêu, có nhà để ở, còn có người yêu ở cạnh, đây không phải chuyện hạnh phúc nhất hay sao? Chúng ta làm trưởng bối, không phải hi vọng tiểu bối có cuộc sống bình an và hạnh phúc ư?"

Ánh mắt bà nội Chu hiền hòa khiến mẹ Khưu bất giác tỉnh táo lại, cẩn thận suy nghĩ lời bà nói, cảm giác cũng rất hợp lý.

Thấy mẹ Khưu dao động, bà nội Chu không ngừng cố gắng: "Về phần cô nói có về già không có con phụng dưỡng, điều này hoàn toàn không là vấn đề. Hai đứa nó đều có thể kiếm tiền, cầm một nắm tiền lớn còn sợ không tìm được người chăm sóc hay sao? Bảo mẫu, điều dưỡng đều có thể thuê được, mấy điều cô lo lắng đều không phải chuyện lớn."

Mẹ Khưu hơi sững sờ, lại bắt đầu suy nghĩ tính khả thi của những điều này.

Nhưng bố Khưu ở bên cạnh đột nhiên hét lên: "Không được, tôi không đồng ý! Hôm nay nói gì thì tôi vẫn phải bắt bọn nó chia tay, nhà họ Khưu chúng tôi không chấp nhận chuyện này!"

Ông hung hăng trừng mắt nhìn Chu Viễn và Khưu Bạch: "Nếu hai đứa không tách nhau ra, tôi sẽ báo cảnh sát! Hai người đàn ông ở cùng một chỗ là tội lưu manh có biết không hả? Tôi sẽ báo cảnh sát đem hai đứa đi cải tạo cho thật tốt, về sau tôi sẽ coi như không có đứa con trai này!"

Bố Khưu cứ nghĩ chuyện này sẽ dọa sợ được hai người họ, không nghĩ đến Chu Viễn và Khưu Bạch còn chưa phản ứng gì, mẹ Khưu đã hét lên một tiếng nhào qua.

"Ông dám? Ông dám báo cảnh sát bắt con trai tôi, tôi sẽ liều mạng với ông!" Mẹ Khưu níu lấy vạt áo bố Khưu vừa đánh vừa mắng: "Ông điên rồi phải không? Ông không muốn con trai thì tôi muốn! Có tôi ở đây thì ông đừng hòng đụng đến một đầu ngón tay con trai tôi!"

Đầu tóc bố Khưu bị làm rối tung lên, chật vật trốn ra phía sau, loạng choạng nói: "Tôi thấy bà mới là người điên rồi, sao lại điên lên đánh tôi chứ?"

[ĐM/EDIT] NAM CHÍNH THUỘC VỀ TÔINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ