Chương 45: Hoàn chính truyện

6K 457 70
                                    

Biên tập: Maki

Chỉnh sửa: June┃Đọc kiểm: Bí Đao

"Mùa hè, mùa hè lặng lẽ trôi qua ~ Lưu lại những bí mật nhỏ bé ~ Ép xuống đáy lòng, ép xuống đáy lòng ~ Em không thể nói cho anh biết ~"

Giọng nữ mềm mại, uyển chuyển theo tiếng nhạc du dương chậm rãi vang lên từ một tiệm cho thuê băng đĩa, vang vọng giữa phố phường phồn hoa, nhộn nhịp.

Đây là mùa hè của năm 1990. Bị ảnh hưởng bởi làn gió Hong Kong, những người trẻ tuổi phần lớn đều mặc sơ mi hoa, quần ống loe, áo cao bồi, thậm chí còn có những mái tóc xoăn vô cùng nóng bỏng, khuôn mặt đeo một chiếc kính râm lớn, đó chính là những chàng trai đẹp nhất trên con phố.

Khưu Bạch cũng theo phong cách thời trang này, cậu mặc một chiếc áo sơ mi lụa nền đỏ, điểm xuyết trên nền áo là những bông hoa màu xanh lam, vạt áo được nhét vào trong chiếc quần ống rộng.

Bộ đồ này có thể nói là vô cùng tục tĩu và lẳng lơ, nhưng khuôn mặt Khưu Bạch trắng trẻo, đẹp trai, những mảng màu kiều diễm này càng tôn lên làn da trắng, khí chất cảng thêm trẻ trung tươi tắn.

Cậu bước ra khỏi tiệm thuê băng đĩa, cầm một album yêu thích không nỡ buông tay, đây là album thứ bảy của Michael "Bad". Sau khi du nhập vào thị trường trong nước vào năm ngoái đã lập tức cháy hàng, cậu tìm kiếm rất lâu mà không mua được, không ngờ trong tiệm nhỏ này lại có thể mua được.

Tâm trạng Khưu Bạch vô cùng vui vẻ, hôm nay là sinh nhật 33 tuổi của cậu, cậu đã tự tặng cho bản thân mình món quà yêu thích nhất.

Ánh nắng buổi chiều vẫn còn gay gắt, cậu tháo kính râm từ cổ áo đeo lên. Mấy nữ sinh trẻ tuổi lướt qua khe khẽ thì thầm vui vẻ. Một lát sau có ai đó đuổi theo, vỗ nhẹ bả vai Khưu Bạch.

"Anh đẹp trai, có thể làm quen được không?"

Cô gái trước mặt mặc chiếc váy hoa, gương mặt xinh đẹp phóng khoáng, nở nụ cười ngọt ngào.

Đôi mắt phía sau kính râm của Khưu Bạch nhắm lại, thoáng nở nụ cười, sau đó chậm rãi tháo kính xuống, nghịch ngợm nói: "Bạn học Lưu Hân, em không biết tôi sao?"

Lưu Hân sửng sốt, há to miệng nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mặt: "Khưu, thầy Khưu?!"

Mấy nữ sinh phía sau thấy thế lập tức như ong vỡ tổ vây xung quanh: "Thầy Khưu, là thầy ạ, thầy hôm nay trông thật..."

"Thật trẻ tuổi à?" Khưu Bạch cười nói tiếp.

Không trách được những học sinh này ngạc nhiên, để duy trì hình tượng ổn trọng, ở trong trường học cậu chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần tây, chênh lệch quá lớn với phong cách hiện tại.

Lưu Hân lúng túng sờ đầu: "Đúng đó ạ? Thầy Khưu cũng ra ngoài chơi ạ?"

Khưu Bạch: "Thời tiết tốt nên tôi ra ngoài đi dạo." Cậu nhìn ra được đám học sinh không được tự nhiên, liền khoát tay áo: "Các em đi chơi đi, mấy ngày nữa là khai giảng rồi."

"Vâng ạ, hẹn gặp lại Thầy Khưu

"Thầy Khưu, bái bai ~"

Lúc Khưu Bạch về đến nhà, Chu Viễn vẫn chưa trở lại. Bà nội Chu bê món ăn cuối cùng từ phòng bếp đặt lên bàn, cười nói: "Con về rồi, vừa vặn đến giờ ăn cơm."

[ĐM/EDIT] NAM CHÍNH THUỘC VỀ TÔINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ