Ngoại truyện: Thời khắc giao thoa.

245 30 9
                                    

Thời khắc chuyển giao từ năm cũ sang năm mới sắp cận kề. Người người tấp nập đổ xô ra đường mua sắm, dạo chơi. Không khí lạnh của những cơn gió cuối năm cũng không thể át đi được sự ấm áp đang lan toả từ không khí đón năm mới của mọi người. Có người chọn quây quần bên người thân đón thời khắc này, có người chọn ra ngoài dạo chơi, hoà vào dòng người đông đúc, cùng nhau đón sự kiện quan trọng này.  cũng có những người vẫn làm việc với một hân hoan trong lòng cho một năm mới.

Ganyu, cô nhân viên làm ở cửa hàng hoa kiểng. Vừa chăm chút cho những cành hoa vừa ngước nhìn dòng người vui vẻ đón chào năm mới bên ngoài. Vì đây là dịp quan trọng nên mọi người thường mua hoa về trang trí nhà cửa. Mua hoa để tặng cho những người mà mình trân quý. Nên cửa hàng của cô dạo này rất đông khách. Cho đến thời điểm mặt trời hạ xuống, khách bắt đầu thưa dần, Ganyu mới có thời gian để nghỉ ngơi.

Cô vẫn đang say mê tỉa tót những nhánh cây thì tiếng chuông ở ngoài cửa vào kêu leng keng. Ganyu đánh mắt nhìn lên đồng hồ. Bây giờ là 23h15'. Ganyu thở dài rồi đặt dụng cụ lên trên bàn gần đó. Cô phủi người rồi bước ra cửa,  ngẫm sao giờ này lại còn có người đến.

Vừa bước ra thì cô thấy một bóng hình màu tím quen thuộc. Mái tóc màu tím oải hương búi lên hai bên như tai mèo. Mặc một chiếc áo len tím nhạt cụt tay, bên trong là áo sơ mi trắng dài tay, cùng với chân váy dài trắng ngà gần đến mắt cá chân và mang một đôi bốt đen. Cô nàng đó đang mân mê những cánh hoa lily ở bệ cửa.

"Keqing." Ganyu ngạc nhiên lên tiếng thu hút được chú ý của người kia. Keqing nhẹ quay đầu rồi mỉm cười

"Chào cậu, Ganyu." Keqing rời tay khỏi những cánh hoa, bước về phía Ganyu.

"Tớ không nghĩ cậu lại đến đây vào lúc này đấy. Công việc xong xuôi hết rồi sao? À quên, vô trong đây ngồi đi, tớ sẽ đi pha chút trà." Ganyu dẫn Keqing đến bộ bàn ghế ở phía trong cùng của cửa hàng. Keqing thả mình ngồi xuống bộ đi văng màu xanh lá nhạt, ngắm nhìn những loại hoa thân leo rũ xuống ở ngoài khung cửa kính. Một lúc sau, Ganyu mang trà đến. Cả hai vừa uống trà vừa tán gẫu.

" Trả lời câu hỏi lúc nãy, tớ xong việc từ lâu rồi. Rồi tự dưng muốn tạt ngang qua xem cậu thế nào." Keqing ôm hai tay vô tách trà.

"Hửm? Thế cơ á, quý hoá ghê. Tớ cũng mới vừa xong thôi. Cửa hàng hôm này đông khủng khiếp. Mệt lừ cả người." Ganyu vừa than thở, vừa nằm ườn xuống bàn.

" Hahaa nhìn bộ dạng của cậu lúc này kìa. Cô nàng tháo vát, chăm chỉ đi đâu mất rồi." Keqing đưa tách trà lên nhâm nhi nói.

Keqing với Ganyu là bạn thân từ hồi cấp 3. Cả hai ban đầu chả ưa gì nhau. Nhưng mà ghét của nào, trời trao của ấy. Mối quan hệ của cả hai dần trở nên tốt hơn. Họ vẫn chơi với nhau sau khi đã tốt nghiệp đại học và đi làm. Ganyu thì làm ở cửa hàng hoa, còn Keqing làm ở công ty gia đình của cô ấy.

"Tha cho tớ đi.." Ganyu ngước đầu nhìn Keqing rồi phụng phịu "... gần đến thời khắc năm mới rồi mà cậu không ở nhà với người thân à"

" Hmmm" Keqing đặt tách trà xuống, nhìn những ánh sáng le lói qua khung cửa kính "Họ...không có ở đây. Và tớ thì lại... nói là lười đi đến đó."

[Ganqing] - Tôi có thể độc thân nhưng OTP của tôi nhất định phải cưới!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ