*XOẢNG*
Ly bia trên tay nam nhân kia thẳng thừng đáp vào đầu cô gái nhỏ người đang run rẩy.
"Hôm nay chỉ được nhiêu đây sao? Không đủ tao mua một viên đá nữa phế vật"
"Tôi đã tiếp rượu cả đêm chỉ được nhiêu đó thôi"
*Bốp*
Hắn điên người tiến đến cô gái kia không kiêng nể đấm đá cho hả giận trong tiếng la đau đớn của người kia.
"Biết mày chưa đủ tuổi thế tao đã không mang mày về đây. Hôm nay tao không muốn thấy mặt chó của mày" hắn ta kéo cô gái ra khỏi cổng nhà đạp cho một cú rồi đóng sầm cửa lại.
Khí trời Seoul từng cơn gió lạnh cứ lùa vào da thịt khiến cô gái nhận một trận rét buốt gượng người đứng dậy đi ra công viên quen thuộc tận dụng chút nước hồ rửa đi nhơ nhuốm lắm lem trên cơ thể mình... Sức lực dường như đã cạn kiệt vừa ra khỏi con hẻm cô gái đã gục xuống đường bất tỉnh với gương mặt nhuốm đầy máu...
....
"Bác sĩ Kim hôm nay là ngày nghỉ của cô..."
"Mau chuẩn bị cấp cứu"
Đặt người kia lên giường lấy trong túi xách chiếc đèn pin chuyên dụng, nhận thấy đồng tử vẫn ổn vị bác sĩ mới thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng bắt tay vào công việc của mình...
Vừa đóng cửa phòng bệnh lain chiếc bạn ồn ào của cô lại xuất hiện thật là phiền mà...
"Hey Kim Jisoo hôm nay không phải ca trực của cậu, bệnh án ai đây không tên không tuổi... có dấu hiệu lách tổn thương... Hở xương vai... Và các đa chấn thương khác..." Lisa trố mắt nhìn cô... lụm đâu ra bệnh án đỉnh của chốt vậy.
"Lúc nãy đi dạo thì gặp được cô bé bất tỉnh đến gần thì thấy máu nên đem đến đây. Kiểm tra cấp cứu xong thì... umm tình trạng khá tệ..."
Lisa tò mò đưa mắt nhìn cô gái nhỏ đang bất tỉnh trong kia, tạch lưỡi một cái.
"Là bị bạo hành sao?"
"Trong máu có độ cồn, xem ra chẳng phải người hiền lành chắc gây thù chuốc oán rồi bị trả thù thôi..."
...
Cơn đau toàn thân ập đến kéo em khỏi giấc ngủ, có lẽ hôm qua em được một giấc ngủ trọn vẹn... Nhìn khung cảnh xung quanh mình được bao trùm bởi màu trắng lòng dấy lên sự sợ hãi có phải em đã chết...
*Cạch*
"Tỉnh rồi sao? Đau nhức lắm không?"
Em ngơ ngác nhìn người mặc đồ trắng kia mới ngỡ ra mình đang ở bệnh viện... Như rơi vào tuyệt vọng đôi mắt mèo cụp xuống thống khổ thì thào trong vô thức...
"Tại sao mình không chết đi..."
"Em đang phủi bỏ công sức của tôi à?"
"Chị cứu tôi làm gì... Không để tôi cứ vậy chết đi..."
"Cứu người là nghĩa vụ của tôi. Em tên gì? Bao tuổi?"
"Jennie... 16..."
Bàn tay cầm bút cũng dừng lại lúc này cô mới nhìn rõ mặt em. Gương mặt son phấn hôm qua vậy mà chỉ mới 16 tuổi thôi sao... nhìn lâu đứa trẻ này gương mặt lại vô cùng trong sáng không phải dạng người như hôm qua cô nói... Đôi mắt mèo kia thu hút đến lạ trầm mặt nhìn sâu vào cô cảm nhận rõ sự khắc khổ, tuyệt vọng hằn rõ bên trong. Rốt cuộc cô gái này đã trải qua những gì?