Để tôi

1K 140 3
                                    

Sau đêm ấy, mối quan hệ cả hai trở nên thân thiết hơn. Mỗi ngày cô đều đặn đưa em về, cuối tuần lại cùng em đi chơi, thoáng qua cả hai như cặp tình nhân nhưng thật ra giữa họ chẳng có cơ sở gì để ràng buộc nhau cả...

Như lời hứa, vừa kết thúc bài kiểm tra cuối kì Jisoo đã đèo em đi biển. Ngồi trên bãi cát trắng cả hai tựa vai vào nhau ngắm nhìn mặt trời đỏ lửng của hoàng hôn, cái nắng chiều đỏ ấy phủ đầy cả thân thể hai người.

"Jisoo"

"Soo nghe"

Chẳng biết từ khi nào cô đã đổi hẳn cách xưng hô với em, thân mật và ngọt ngào. Nhưng đến cùng nữa chữ yêu từ cô cũng chẳng có.

"Jisoo đã yêu em chưa?" Jennie kéo mặt cô đến sát mình, phả hơi thở ấm nóng khiến lòng cô có chút rạo rực. Đợi mãi chẳng có câu trả lời, em đánh cược nhướn người muốn hôn lên đôi môi kia.

"Jennie đợi Soo một chút nữa... bây giờ chưa phải lúc..."

Em có chút hụt hẫng, nhưng hơn nữa năm bên cạnh nhau tính tình Jisoo em cũng rõ được phần nào. Chưa phải lúc tức là vẫn còn cơ hội. Chỉ trách bản thân quá hấp tấp thôi.

"Em đợi mà" thay vào đó em hôn phớt lên trán cô.

Định dứt ra nhưng cô lại kéo em vào cái ôm thật chật.

"Cảm ơn em vì đã yêu Soo..."

Phải đối với cô nhóc này nói không yêu là dối lòng. Từ ngày có em cuộc sống cô dường như tốt hơn, tránh xa những cuộc chiến đẫm máu giành địa bàn hay
những điếu thuốc độc hại đã được cô bài trừ, những bữa ăn tạm bợ cũng được thay thế bằng hộp cơm đầy đủ chất và hơn hết là ý chí tiến về tương lai chứ không phải những ngày sống tạm bợ với đời...

"Một chút nữa thôi, khi Soo tích góp đủ tiền sẽ bỏ công việc hiện tại rồi tìm công việc ổn định... để em không bị phán xét khi đi cùng Soo"

Cô hiểu khoảng cách giữa em và cô chứ. Một người ở đỉnh cao xã hội, một người dưới đáy xã hội khó mà sánh bước cùng nhau được.

...

Dạo gần đây ba mẹ đặc biệt quan tâm đến em, chẳng biết vì lí do gì mà lòng em bất an vô cùng.

"Jennie mấy hôm nay tâm tình em không tốt?" Nhìn em cứ thơ thẩn, lòng cô lo lắng như thường lệ đưa tay đan tay em.

"Em không rõ nữa, nhưng lòng bất an lắm..."

"Chắc là học nhiều thôi, không sao cuối tuần mình đi đâu cho khuây khoả"

"D..."

Câu nói không tròn vạnh em cứng người nhìn hai người trung niên trước mặt mình, là ba và mẹ của em. Tại sao lại xuất hiện ở đây? Chẳng phải họ đang ở nước ngoài công tác sao? Em run rẩy vội buông tay cô ra.

"Jennie con mới học về sao?"

"Ba... mẹ... hai người không phải đang công tác sao?"

Jisoo ngầm hiểu đây là tình huống gì, lịch sự gập người 90 độ chào hai người lớn.

"Ai đây? Bạn con à?" Giọng nói nghiêm nghị như bóp chặt em.

"Dạ là bạn con..."

"Cảm ơn cháu đã đưa Jennie về, không phiền thì ta mời cháu vào nhà uống nước"

[Jensoo] NGẪU Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ