Trường đại học BPCái lạnh về đêm của Seoul như cắt da cắt thịt, cô gái nhỏ ôm lấy thân mình nhanh chân về nhà sau một ngày nhập học nhàm chán, nhưng cái màn đêm dễ dàng gì mà tha cho thân gái như em...
"Em gái đi đâu về khuya thế? Kim Jennie à Hàn kiều sao? Bảo sao..." Tên du côn liếm môi nhìn thẻ sinh viên của em
"Cho tôi qua"
"Làm gì gấp vậy? Vui chơi xíu không... Aaaa... Kim Jisoo buông tao ra" hắn nén đau nhìn người con gái trước mặt.
"Đây là trường đại học, mày thèm gái thì sang động gái mà tìm"
Hắn biết mình đụng nhầm người nên nhanh chóng xin lỗi rồi rời đi.
"Cảm ơn chị..." Em lí nhí nói
"May mắn hôm nay em gặp tôi, hôm sau về sớm một chút" Cô nhìn cô nhóc nhỏ người với cặp kính dày cộm trông chẳng khác mọt sách là bao, kiểu này chắc học đến quên giờ giấc đây.
"Vâng..." Nhìn người trước mặt cánh tay chi chít hình xăm em có chút e dè đôi chân nhỏ khẽ giật lùi về sau.
Cô nhận ra hành động kia ngại ngùng kéo tay áo xuống, nép sang một bên nhường đường cho em. Tay cô xoa xoa vạt áo cũ, ấp úp bật ra lời thanh minh cho bộ dạng của mình.
"Tôi không phải người xấu đâu. Em đừng sợ"
"Hả? À vâng..."
Em có chút bất ngờ trước dáng vẻ khúm núm khác xa vẻ hầm hố lúc nãy, trông cũng đáng yêu nhỉ? Khẽ cúi người chào cô rồi nhanh chân rời đi, nhưng nhìn con đương tối mịt phía trước đôi chân em có chút chùn lại, ngày đầu nhập học đã phải trải qua chuyện như vậy hù chết trái tim nhỏ này rồi. Quay lại nhìn cô, ngẫm nghĩ đôi chút đánh liều nói.
"Chị có thể đi cùng em một đoạn được không?"
"Ể? Em không sợ tôi sao?" Cô có chút bất ngờ khi nhận được yêu cầu này. Bộ dạng côn đồ này ai nhìn cũng sợ mà đứa nhóc này lại đi nhờ vã, bộ ấm đầu hả???
"Đường tối quá đi một mình em cũng sợ, chị cũng vừa cứu em cơ mà. Nếu phiền chị thì thôi ạ, em cảm ơn và chào chị"
"Em cứ đi phía trước, tôi đi phía sau. Để tôi đưa em về"
Một quãng đường không ngắn không dài, cứ vậy người đi trước kẻ đi sau. Đến khi đôi chân nhỏ kia dừng lại trước căn nhà hai tầng không quá phô trương.
"Đã đến nhà của em. Em cảm ơn chị vì tối hôm nay" Em lịch sự gập người với cô.
"Ò thôi tôi về"
Lấy trong túi áo mình ra bao thuốc, lấy một điếu ra châm lửa. Cô thầm nghĩ trời lạnh thế này rít một hơi thì ấm biết mấy.
*Khụ khụ*
Nghe tiếng ho cô vội dập đi điếu thuốc, xoay người nhìn nơi phát ra tiếng ho kia.
"Nhóc chưa vào nhà sao?"
"Đừng hút thuốc nữa sẽ hại lắm. Chị về cẩn thận... hẹn gặp lại..."
Dứt lời em chạy tót vào trong nhà, gò má nóng ửng lên. Chẳng biết vì điều gì chỉ gặp nhau lần đầu mà em đã muốn gặp lại, có chăng khoảnh khắc người ta chìm đắm vào khói thuốc độc hại kia... thật cuốn hút...