“ Ngay từ đầu vốn dĩ không nên rung động.”
--------------------
*Bíp bíp.... Bíp bíp....*
Tiếng chuông báo thức như đòi mạng reo lên inh ỏi, ánh mặt trời đã sớm treo ngoài cửa sổ, cơn gió nhẹ nhàng lay động bức màn sa mỏng, kim đồng hồ trên tủ đầu giường tích tắc an tĩnh thong dong, Becky vươn tay tắt đồng hồ báo thức, mồ hôi nhễ nhại mà ngồi bật dậy, toàn thân ê ẩm cùng khó chịu, nhìn phía dưới giữa hai chân nàng chính là một màu đỏ của máu hoà cùng thứ chất lỏng chói mắt kia, những thứ này cũng đủ chứng minh cho việc người con gái hôm qua đã hành hạ nàng nhiều như thế nào, nhìn sang bên cạnh lại không thấy kẻ kia đâu nữa. Nàng nở nụ cười tự giễu cho chính bản thân mình, rõ ràng cô ấy vốn cũng chỉ xem nàng như là một món đồ chơi, một công cụ để phát tiết và đùa giỡn, sau khi chơi chán rồi liền biến mất một cách vô hình.
Nàng xốc chăn, nơi hạ thân truyền đến cảm giác đau nhức, nàng vẫn cố chống đỡ thân thể mà bước xuống giường, lúc đạp chân lên tấm thảm lông hơi dừng lại, rũ mắt nhìn vệt đốm sẫm màu đỏ đọng lại trên tấm thảm cạnh mép giường, đêm qua người đó chính là hành hạ nàng từ trên giường xuống tận dưới giường, mặc cho nàng có cầu xin bao nhiêu lần, kêu đến khàn cả cổ cũng không chịu dừng tay, cho đến khi nàng chống đỡ không được mà hết lần này đến lần khác ngất xỉu, đến tận gần sáng người đó mới chịu buông tha cho nàng.
Becky hít một hơi thật sâu, nhắm mắt chờ cho hô hấp trở nên bình ổn hơn.
Không lâu lắm, Quản gia đứng bên ngoài gõ cửa.
"Nhị tiểu thư, bữa sáng đã chuẩn bị xong. Đại tiểu thư và vị hôn phu của cô ấy đang đợi cô phía dưới lầu."
Nàng xoay người đi vào bồn tắm lớn, mở vòi nước trong bồn, sau đó chậm rãi ngồi xuông, ôm chặt thân mình, để nước chảy từ trên đầu xuống toàn thân, hơi nước lơ lửng khắp phòng và bao quanh lấy người nàng.
Nàng thấy mệt muốn chết luôn rồi, dòng nước ấm áp không ngừng xả xuống thân người, dần dần, nàng thấy thân thể rốt cuộc không thể dùng thêm chút sức lức nào, tựa lưng lên thành bồn, từ từ trượt xuống, co chân, chậm rãi lấy tay chà lau vết máu trên bắp đùi mình. Bỗng thấy hơi đau ở chỗ đùi, nàng nghiêng đầu nhìn thử, thì ra là chà đến tróc da, mà chung quanh cũng hơi tím tím.
Quay đầu lại vặn nước mức lớn nhất, sau đó nhắm mắt lại tựa đầu vào thành bồn, để cột nước đánh lên mặt, sức nước rất lớn, làm mặt nàng có chút đau, đau đớn lại khiến ký ức về đêm qua càng rõ ràng hơn.
Xấu hổ, nhục nhã ăn mòn suy nghĩ của nàng, giống như muốn cướp mất không khí không cho nàng thở, đầu bắt đầu quay cuồng, cảm giác nặng nề đánh úp lại, nàng mở miệng một cách vô thức, nước tràn vào mũi, nàng bị sặc phải ngồi bật dậy, thậm chí, ho đến chảy cả nước mắt.
Sau khi tắm xong, nàng không có tâm tình, tuỳ tiện chọn một chiếc áo sơ mi khoác lên người, cẩn thận cài từng nút, riêng hai nút trên cùng không khấu, cổ áo lật sang hai bên để lộ xương quai xanh chọc người ngứa ngáy cùng mạn diệu cảnh xuân, nàng tiện tay mang theo áo khoác vest dạ bước ra khỏi cửa. Vẻ thất thố kinh hoảng lúc nãy đã biến mất không tồn chút tàn ảnh, thay vào đó là điệu dáng có phần lười biếng bất cần, nét hờ hững từ trong xương tản mạn xung quanh.
