Tôi không rõ bản thân đã tạo nghiệp như thế nào mà lại rơi vào cái tình thế oái oăm này. Tôi ngồi cạnh Mikey, đối diện vẫn là Takumi nhưng bên cạnh có thêm một hổ một pitbull lông đen nhưng nhìn cái anh chàng cao hơn em trai tôi hai chục xăng ti vẫn bình thản lắm.
"Izuna nè... Ba người này là ai vậy?"
Takumi lần lượt nhìn từng ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, tôi khẽ thở dài định cười trừ cho qua cái tình huống dở hơi như này cho tới khi Mikey đột ngột đưa tay đập bàn rồi ôm tay tôi như con sâu, đáp lớn:
"Tôi đây là em trai được chị Izuna hết mức yêu quý và nuông chiều đấy nhé! Anh không thể biết được tình yêu chị ấy dành cho tôi lớn tới mức nào đâu nên đừng hòng chen-"
Cách tốt nhất để nó không ba hoa khoác lác chỉ có thể là nhét bánh vào mồm nó, may là Kazutora đã làm thay tôi. Dạo này thằng nhỏ hay đi cùng Mikey lắm. May mà có Baji với Kazutora còn trưởng thành đôi chút, nói vậy thôi chứ hai đứa nó nãy giờ cứ lườm nguýt người đang ngồi giữa, và cả tôi nữa.
"Chị không biết là dẫn con trai vào nhà nguy hiểm lắm sao?"
Baji nói với tôi nhưng nó vẫn chưa thèm rời mắt khỏi cậu bạn của tôi, nó nói mà không biết ngượng luôn hả? Tôi khẽ thở dài nhìn Takumi vẫn đang khá bình tĩnh ngó ngiêng xung quanh với ánh mắt tò mò, tên này đúng là chẳng phải dạng nhút nhát.
"Hiroshi Takumi, bạn cùng lớp của chị, cậu ta tới đây thăm bệnh chị thôi, hoàn toàn không giống như những gì ba đứa dở hơi chúng mày nghĩ đâu."
"Nhưng lúc vừa nãy rõ ràng chị với tên đó định-" Kazutora có vẻ khá hốt hoảng cất tiếng xong rồi lại im lặng khi thấy cả Mikey và Baji đều giật nảy người lên.
Từ nãy tới giờ tôi đủ mệt mỏi rồi, vết thương đang đau nhức giờ còn phải chuẩn bị cho màn giới thiệu cồng kềnh này nữa, tôi muốn ngủ quá. Takumi như nhận ra gì đó, khẽ mỉm cười rồi dịu giọng nói:
"Thì ra là mấy người này là những người bạn "nhỏ tuổi" mà cậu hay kể hả? Hân hạnh được làm quen với các em, anh là Hiroshi Takumi. Anh dám cá khi nghe các em giới thiệu tên kiểu gì anh cũng biết, Izuna hay kể cho anh nghe về mấy đứa lắm."
Chà, quả nhiên là "trai tốt" siêu siêu nổi tiếng của trường, chưa gì đã khiến ba con báo kia hết xù lông rồi, chúng nó ngạc nhiên nhìn tôi rồi đơ ra luôn. Ừ thì đúng là tôi có kể về chúng nó, đứa nào cũng có phần nhưng phần ngon thì chưa thằng nào có cả.
Mikey cũng bỏ tay tôi ra, phụng phịu nhìn tôi rồi mắt cá chết hướng về cái tên vẫn đang cười tươi như hoa mới nở kia.
"Sano Manjirou, cảm ơn vì đã đến thăm chị tôi, giờ thì anh về được rồi."
Chà, lịch sự hơn lúc nãy rồi nhưng đừng nhìn người ta kiểu thể nữa Mikey à, chị nhìn chị còn sợ đấy. Mọi chuyện cuối cùng cũng được giải quyết được một phần nào đó, Takumi vốn thuộc dạng hòa đồng thân thiện nên dễ dàng khiến ba con báo kia ngoan ngoãn không chơi trò động chân. Nói là ngoan ngoãn thế thôi chứ chúng nó vẫn lườm muốn lòi con mắt.
Cuối cùng sau khoảng tầm 15 phút, Takumi đã rời đi, thật ra do bị đuổi khéo một cách lộ liễu mà cậu ta cũng thuộc dạng hiểu chuyện nên đi về luôn.
![](https://img.wattpad.com/cover/331420461-288-k345752.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Tokyo Revengers] Kurokawa Izana là anh trai song sinh của tôi
FanficXuyên không và tự nhiên có một ông anh trai bạo lực nhưng lại đẹp trai là cảm giác như thế nào? _ *WARNING: CỰC OOC *NOTE: +) Lấy ý tưởng từ manga gốc. +) Cốt truyện diễn ra ở timeline diễn ra chủ yếu trong manga. +) Nếu có những chi tiết khác mang...