🌿 Chương 60: Anh yêu em.

128 3 0
                                    

Edit: Thanh Đào

Beta: Khang Vy

"Đang nói gì mà vui thế?" Lưu Uyển Như kinh ngạc không hiểu chồng mình sao lại thân với Lục Mạch nhanh như vậy.

"Đứa nhỏ Lục Mạch này, không sao đâu, quả là tuổi trẻ tài cao." Dương Đào chỉ lắc đầu cảm thán, trông rất vui vẻ.

Dương Trạch ở bên không lên tiếng, nhưng cũng không phủ nhận việc Dương Đào tán thưởng Lục Mạch.

Dương Chi tò mò nhìn Lục Mạch, đúng lúc cậu cũng ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt hai người chạm nhau, Lục Mạch nháy mắt khẽ cười.

Giống như đang hỏi Dương Chi, cậu đang thể hiện khá tốt, phải không?

Dương Chi cũng nháy mặt đáp lại, tỏ vẻ rất đỉnh.

Buổi chiều, Lục Mạch hàn huyên với Dương Đào trong phòng làm việc, ăn tối xong để Dương Chi nghỉ ở nhà, còn mình đến khách sạn ở qua đêm.

"Ở phòng ngủ cho khách đi, cháu không cần ở ngoài đâu." Lưu Uyển Như giữ cậu lại.

"Không sao đâu ạ, sáng mai cháu sẽ đến đón Chi Chi." Lục Mạch nhớ Quý Nhiễm vẫn đang nghỉ ở khách sạn, nếu để anh ấy qua đêm một mình thì không hợp lắm.

Lưu Uyển Như giữ lại vài lần nhưng thấy Lục Mạch quyết định ở khách sạn thì cũng không nói thêm nữa.

"Chi Chi, con tiễn Lục Mạch đi." Lưu Uyển Như chỉ đành nói với Dương Chi đang đứng một bên.

"Vâng ạ." Dương Chi thay giày xong rồi tung tăng xuống lầu cùng Lục Mạch.

BẢN EDIT VÀ BETA ĐẦY ĐỦ CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WORDPRESS VÀ WATTPAD CHÍNH CHỦ, NHỮNG NƠI KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP!!!

"Anh thấy ba mẹ em thế nào?" Dương Chi đi cạnh Lục Mạch, ngẩng đầu tò mò hỏi.

"Họ đều là người tốt." Lục Mạch hết xoa đầu rồi lại nắm tay cô.

Trong ấn tượng của Dương Chi, đây là lần đầu hai người chính thức nắm tay nhau, chỉ thấy lòng bàn tay nóng ran, do dự một lúc, Dương Chi mới buông ra.

Lục Mạch dừng lại, đáy mắt ảm đạm, nghĩ Dương Chi không thích chuyện này, đang định buông tay theo ý cô, ai biết Dương Chi lại đổi cách nắm, mười ngón đan vào nhau.

Lục Mạch sửng sốt, quay sang nhìn Dương Chi bên cạnh.

Dương Chi sớm đã quay đầu sang một bên, vành tai đỏ bừng.

Lục Mạch cười nắm chặt tay cô.

Cậu đang sợ điều gì đây, Dương Chi đã tỏ tình với cậu, còn đưa cậu về nhà ra mắt ba mẹ, sao bản thân phải nhạy cảm vậy chứ.

"Chi Chi." Bước đến chỗ đậu xe, Lục Mạch dừng chân kéo cô lại.

"Hả?" Dương Chi cũng dừng lại, trong màn đêm mờ mịt, cô nhìn Lục Mạch, cách đó không xa, ngọn đèn đường tỏa ra ánh sáng dịu dàng, khiến gương mặt Lục Mạch ôn hòa không ít.

Lục Mạch dựa vào xe, tay nhẹ nhàng kéo Dương Chi vào lòng, vùi mặt vào cổ cô, hai tay vòng qua eo cô, ôm chặt lấy cô.

"Làm sao vậy?" Hơi thở của Lục Mạch khiến cổ Dương Chi ngứa ngáy, nhưng cô không vùng vẫy mà ngoan ngoãn ở trong vòng tay Lục Mạch, cũng ôm lại cậu.

[HOÀN][EDIT] MẤT TRÍ NHỚ - TRƯỜNG NHIÊNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ