Chương 6

2.3K 271 24
                                    

Wonwoo đứng giữa một căn phòng trắng tinh. Xung quanh anh chẳng có gì ngoài những chiếc gương. Hình ảnh phản chiếu của anh xuất hiện ở mọi nơi.

Thật khó chịu.

Chính giữa căn phòng có đặt một chiếc bàn ăn nhỏ. Trên bàn là đầy đủ dụng cụ cho một bữa tối dành cho hai người. Hai chiếc ghế được để đối diện nhau. Một chiếc có vẻ là dành cho anh. Cái còn lại, đặt một chiếc gương cũ, phủ đầy bụi khác hẳn với những cái còn lại trong phòng.

Thong thả ngồi xuống chiếc ghế trống, Wonwoo lặng thinh quan sát chiếc gương đối diện. Một chiếc gương kiểu cũ với khung sắt mạ. Khác với bề mặt gương phủ tầng tầng lớp lớp bụi, chiếc khung lại cực kì sạch sẽ thậm chí còn có thể gọi là sáng bóng.

Cầm lấy ly nước trên bàn, Wonwoo chẳng hề do dự, thẳng tay hất lên chiếc gương trước mặt. Những giọt nước trong suốt cuốn theo lớp bụi trên mặt gương từ từ chảy dọc xuống để lộ một mặt gương trắng tinh. Đúng vậy, trắng tinh. Hoàn toàn không có hình phản chiếu của anh trên đó.

Những giọt nước tý tách rơi xuống mặt sàn. Không biết từ khi nào, những hình ảnh phản chiếu kia đã thay đổi tư thế. Hàng chục ánh mắt hướng thẳng về phía Wonwoo, chăm chú quan sát anh.

Cũng chẳng phải quan sát nữa rồi.

Một số chúng xem ra đã mất kiên nhẫn, bắt đầu vươn ra khỏi mặt gương bằng phẳng, bất chấp thoát khỏi thế giới trong gương. Mục tiêu của chúng còn ai khác ngoài người đang ngồi kia đâu?

Chẳng thể biết được Wonwoo đang suy nghĩ điều gì, khi anh lặng lẽ nắm lấy con dao bạc trên bàn. Mặt gương đối diện vẫn vậy, chẳng chút thay đổi. Chiếc gương kì lạ giống như nói rằng nó chỉ phản chiếu lại điều nó muốn, mặc kệ tất thảy xung quanh.

Nó không thay đổi thì anh sẽ làm nó thay đổi.

Khoảnh khắc những cái bóng phản chiếu gần chạm tới chiếc ghế Wonwoo ngồi, anh dứt khoát phi con dao về phía trước. Mặt gương từ từ vỡ nứt. Lấy con dao làm trung tâm, những vết nứt loang lổ vây xung quanh nó. Từ nơi dao nhọn cắm vào mặt gương, chầm chậm chảy ra một chất lỏng màu đỏ thẫm, đặc sệt.

Chiếc gương hoàn hảo nhất đã không còn hoàn hảo. Viền khung gương nhanh chóng hoen gỉ bằng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được. Những chiếc gương khác quanh phòng cũng rất nhanh xuất hiện vết nứt. Từng hình ảnh phản chiếu trong gương giờ đã trở thành từng cái chết khác nhau của anh ở thế giới trong gương. Máu từ vô vàn khe nứt trào ra, đổ xuống sàn, nhuốm đỏ đôi chân trần của anh.

Ghê tởm.

Wonwoo nhẹ nhàng nâng đôi chân dài lên, lau sạch máu dính bên trên. Nhưng máu vẫn liên tục được rót thêm vào căn phòng kín. Chẳng còn bao lâu trước khi anh bị nhấn chìm giữa từng cơn sóng đỏ.

Đến lúc kết thúc giấc mơ này rồi.










Vậy sao?











Tuyết đỏ [SEVENTEEN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ