Cuối tháng 8, tiết trời thật sự chiều lòng người.
Ngày diễn ra Đại hội thể thao mùa thu cuối cùng cũng diễn ra trong bao sự hân hoan giả mạo của thế hệ học sinh trong thành phố. Nói là Đại hội cho nghe hoành tráng, chứ thật ra giống cuộc báo thù trá hình.
Như mọi năm, quy mô vẫn là toàn thành phố, điển hình hai ứng cử viên sáng giá là Cao trung A và Cao trung B cách nhau năm nhà ga. Phải nói là thường ngày, nước sông không phạm nước giếng, chỉ là từ Đại hội năm ngoái, đội bóng Cao trung A thắng triệt để với sĩ số áp đảo hoàn toàn Cao trung B. Ôm hận suốt cả năm, ngày nào cũng như ngày nào, hễ ở phạm vi cách Cao trung B vài trăm mét xuất hiện bất cứ bộ đồng phục thể thao có áo khoác gió màu đen in dòng chữ thù lù trên lưng là nơi đó có đe dọa hoặc đánh nhau.
Kế hoạch trả thù đầu tư đến mức lặn lội đến tiệm ramen nhà Hiro dán tờ giấy ghi chú tuyên bố cũng đủ chứng minh quyết tâm đánh bại đối thủ của Cao trung B.
Năm nay khác hẳn, vì đội bóng Cao trung A đón thêm hai thành viên trẻ tuổi, không hề non dạ Itoshi Rin và Nanase Nijiro. Trận bóng đá này không ngoài dự đoán người qua kẻ lại phút chốc đã lắp kín chỗ ngồi.
Như lẽ thường tình, người ta đến xem nhân vật báo thù là chính, báo thù là phụ.
Đội bóng chủ sân Cao trung A mặc đồng phục trắng trông sạch sẽ, năng động bao nhiêu, bên phía Cao trung B đen từ mặt đến áo lại u ám bấy nhiêu.
Bachira nói mỉa: "Không biết còn tưởng chừng đi đám ma đấy."
Chigiri cột lại tóc, đứng bên cạnh nhắc nhở: "Nói bé thôi, Baro Shoei bên kia tẩn cho cậu nằm mơ thấy mình hạng nhất toàn khối luôn đấy."
Đội trưởng đội bóng Cao trung B là Baro Shoei năm cuối là tên to tướng, mặt hung dữ, kiểu tóc còn vuốt keo dựng thẳng đứng như cây dừa. Điểm số kì thi đầu vào cao trung không mấy khả quan nên Baro đành ngót nghét học Cao trung B đến phòng dụng cụ bé như lổ mũi thì đào đâu ra sân cỏ sang xịn mịn như Cao trung A.
Ngoài ra, bên họ còn có Aryu Jyubei năm cuối, được ví là tên hoa hòe có chiều cao người thường không cao đến mức ấy được. Chung hoàn cảnh với Baro, đều là từ không học giỏi giang mấy nên không thể vào được Cao trung A.
Mấy người này cùng lò với Bachira Meguru, khác ở chỗ cậu ấm Bachira được thần linh ban phước chung phòng thi với Nagi Seishiro, trước lạ sau quen cùng gánh nhau vào Cao trung A.
Baro xoay cổ, cất loại giọng đi đòi nợ: "Lại gặp nhau rồi, mấy thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch."
Ông lớn hơn tụi tôi bao nhiêu?
Đội trưởng đội bóng Cao trung A Isagi Yoichi cực kỳ thuần khiết, không thể nghĩ ra câu thoại nào để đáp trả mấy lời thách thức thế này nhưng người nào đó mà đội trưởng thích từ lúc sinh ra không ngán bất cứ cái gì.
Itoshi Rin vốn đứng cuối hàng, nay hiên ngang rảo bước đến trước mặt đội bạn, gương mặt lạnh như tiền, cậu cất tiếng: "Nói ai đấy? Cái mõm chó mọc trên đầu anh ngưng bú sữa mẹ lâu hơn bọn này chắc? Anh giỏi gáy khét chứ quên cách nói chuyện rồi nhỉ."
BẠN ĐANG ĐỌC
[RinIsa] Bức thư tình và quả bóng lăn
FanficItoshi Rin học giỏi từ trong bụng mẹ bỗng ước mình ngu bớt đi. Lý do rất đơn giản thôi. Trường Cao Trung A nổi tiếng với cơ sở vật chất đáng đồng tiền bát gạo nhất khu vực, đặc biệt là sân bóng. Tuy nhiên, ừ, hãm ở chỗ đâu phải ai cũng được dùng sâ...