Nếu có người hỏi nàng, chuyện nàng hối hận nhất trong đời là gì? Lạp Lệ Sa nhất định sẽ không chút do dự mà trả lời, quen biết ba tên cầm thú là chuyện cả đời này nàng nghiến răng nghiến lợi nhất! Hối hận? Đã không thể dùng hai chữ này để miêu tả! Phải là hối hận trời đất quỷ thần khiếp đảm mới đúng!Không ngờ nàng cư nhiên lại bị ba tên cầm thú này hại chết! Đây là chuyện tiếc hận cỡ nào!
Nếu cho ta một cơ hội nữa, ta nhất định không chút do dự tiên hạ thủ vi cường (Một câu trong Binh Pháp Tôn Tử, đánh trước để chiếm thế thượng phong), trực tiếp du ba tên kia xuống hồ, thưởng thêm cho mỗi người một khối đá! Các nàng không chết thì ta chết! - Lạp Lệ Sa thề như vậy.
Mắt Lạp Lệ Sa mơ hồ thấy như có một tiên tử từ trên trời đạp nước đến, tiên tử thoát tục khiến Lạp Lệ Sa có chút mê đắm. Không ngờ trước khi chết ta còn có thể nhìn thấy tiên nữ, bỏ đi, ta không so đo cùng ba tên cầm thú các ngươi! Trước khi chết nhân phẩm khó có được bạo phát một lần.
Đang nghĩ như vậy thì nàng bỗng nhiên cảm thấy ấm áp sau gáy, chưa kịp phản ứng thì cả người đã bị nhấc lên khỏi mặt nước, trước mắt mông lung chỉ nhìn thấy khuôn mặt làm cho người ta suốt đời khó quên, một vẻ đẹp không giống phàm trần.
Lạp Lệ Sa không biết là có phải vì không nhìn rõ hay bởi vì ý nghĩ không rõ ràng mà sao nàng lại thấy tiên tử giống Thái Anh?
"Ọe..." - Thật khó chịu! Đầu choáng váng muốn chết, không được, ta hôn mê. Lạp Lệ Sa chỉ cảm thấy từng đợt đau đầu đổ đến, huyệt thái dương ê ẩm, không biết gì nữa cứ như vậy gục trong lòng tiên tử.
Thật ấm... - đây là cảm giác cuối cùng trước khi hôn mê của nàng.
Cầm thú! -Ba người Kim Trí Tú, Tống Vũ Kỳ, Kim Mễ Ni đơ miệng cứng lưỡi nhìn Lạp Lệ Sa té xỉu trong lòng Thái Anh. - Lưu manh! Trước mặt chúng ta dám ngang nhiên trắng trợn chiếm tiện nghi của Thái Anh, tên rác rưởi! - Ba người làm như không biết Lạp Lệ Sa té xỉu là do các nàng làm hại, ngược lại còn cảm thấy Lạp Lệ Sa mượn cớ té xỉu dụi mặt vào người Thái Anh, thiên lý không dung!
Ba người đột nhiên ngẫm lại tình cảnh vừa nãy...
Một lúc trước đó.
Bốn người Thái Anh, Trân Ni, Mỹ Duyên, Tiểu Quyên từ xa nhìn bốn người nào đó đang động kinh, Thái Anh tự nhiên biết vì sao bốn người lại như vậy nên trong lòng nổi nhạc không ngừng. Nhìn thấy Lạp Lệ Sa bị ném xuống hồ nàng cũng chỉ ôm tư thái xem diễn mặc dù cũng có một chút lo lắng trong lòng, nhưng nghĩ lại chuyện bị Trân Ni, Mỹ Duyên, Tiểu Quyên trêu trọc nên chút áy náy nhỏ này cũng nhanh chóng biến mất.
"Oa, ba người này thật sự là chơi ác không phải bình thường!" - Vẫn là lần đầu tiên Tiểu Quyên nhìn thấy có người làm huynh đệ như vậy, thật được mở rộng tầm mắt.
"Các nàng có hơi quá đáng, Thái Anh, ngươi còn cười được?" - Mỹ Duyên thập phần không quen nhìn loại hành động khi dễ kẻ yếu này, nhưng nhìn Thái Anh không hề động đậy nàng tự nhiên cũng không động thủ. Nói thế nào thì Lạp Lệ Sa cũng là người của Thái Anh. (Lạp Lệ Sa: Này này, từ khi nào ta đã thành người của Thái Anh?)
BẠN ĐANG ĐỌC
Tứ Lưu Manh và Tứ Hoa Khôi [LICHAENG-JENSOO-MINMI-YUYEON]
FanfictionTác phẩm gốc: Tứ Cầm Thú Và Tứ Hoa Khôi Tác giả: Phá Quân Tinh. Thể loại: Bách Hợp, Cổ Đại, Xuyên Không, Hài Hước, 1×1. Độ dài: 125 chương + 5 phiên ngoại.(Hoàn) Editor: gru2110. Văn án: Nhìn tên là biết. *Cầm thú: dùng để chỉ hạng người đê tiện, mấ...