"Ni Ni, rốt cuộc là ngươi chọn phải cái gì? Cho ta xem!" - Kim Trí Tú thấy thái độ khác thường của Kim Mễ Ni, không cho các nàng xem tờ giấy cũng không nói cho các nàng biết, cảm thấy hơi kỳ quái. Ni Ni kia miệng rộng đến tai, từ khi nào lại im lặng như vậy, hài hòa như vậy?!Trong lòng Kim Mễ Ni bộp chộp một chút, chẳng lẽ Tú đệ thần kinh phát hiện ra cái gì? Mắt nhìn Lạp Lệ Sa và Tống Vũ Kỳ một cái rồi lại dùng thân mình làm thế phòng thủ, hai người nhìn thấy lập tức hiểu ra.
"Ni Ni như vậy chắc là chuyện rất đơn giản thôi, có lẽ cũng không cần Tú đệ ngươi xuất thủ." - Lạp Lệ Sa vỗ vỗ bả vai Kim Trí Tú. "Tú à, lần này ngươi cứ vui vẻ đi, có lẽ một mình Ni cũng có thể thu phục. Chắc hẳn là Mỹ Duyên nhà nàng hảo tâm, hạ thủ lưu tình."
"Đúng vậy, ta cảm thấy cái Ni Ni chọn phải là của Mỹ Duyên, mà chuyện Mỹ Duyên muốn làm thì tự nhiên là muốn Ni Ni đi làm, cho nên khẳng định là không cần tới chúng ta, Tú đệ, yên tâm đi." - Tống Vũ Kỳ vỗ bả vai còn lại của Kim Trí Tú, rất nhàn nhã nói.
Tuy rằng Lạp Lệ Sa và Tống Vũ Kỳ không biết Kim Mễ Ni chọn phải tờ giấy của ai, nhưng dựa theo kịch tình thì phải là của Mỹ Duyên mới đúng, đương nhiên cũng có thể không phải.
Kim Trí Tú ngẫm lại cũng đúng, gian tình của Ni Ni và Mỹ Duyên dù sao cũng không cần gì đến mình, vậy là tốt nhất, nàng đang lười đi làm việc. Nghĩ vậy, nàng cũng đem việc này quăng ra sau đầu:
"Ni Ni, làm tốt vào, mặt mũi của chúng ta phụ thuộc vào ngươi!" - Kim Trí Tú đắc ý gật đầu.
"Được, nhất định." - Kim Mễ Ni nhìn lưng Kim Trí Tú rồi lộ ra một nụ cười âm hiểm.
Không may là nụ cười gian này bị Lạp Lệ Sa và Tống Vũ Kỳ thấy được, nhớ tới thế phòng thủ của Ni Ni...Tú đệ, ngươi bảo trọng!
Hôm nay, sau bữa tối thực phong phú, Kim Mễ Ni không biết lấy ở đâu ra một vò rượu mà mân mê, nhất quyết không say không về. Lạp Lệ Sa và Tống Vũ Kỳ đã biết chân tướng nên tất nhiên cũng tận lực chuốc say Kim Trí Tú, không đạt được mục đích thề không bỏ qua.
"Tú đệ, nói thật đi, lần trước ngươi thấy những gì? Của Trân Ni nhà ngươi ấy?" - Tống Vũ Kỳ giơ chén rượu, vẻ mặt đáng khinh.
Kim Trí Tú vừa nghe thấy lời của Tống Vũ Kỳ thì trên mặt đầy vẻ hưng phấn:
"Trân Ni nhà ta ấy hả, hề hề, lớn nhỏ vừa dủ, không quá lớn như phương Tây." - Nói xong nốc liên tiếp thêm ba chén rượu. "Con gái phương Tây quá tục, con gái Trung Quốc vẫn xinh đẹp hơn!"
"Tú đệ, nếu buổi tối cho ngươi ở chung cùng Trân Ni, chỉ hai người các ngươi, ngươi có bản lĩnh bóc trần Trân Ni, sau đó tiếp tục hay không?" - Lạp Lệ Sa cười cười, hỏi.
"Ông là loại người sẽ làm loại chuyện này sao?! Đương nhiên nếu Trân Ni tự cởi hết rồi xin ta, dâng lên ngọn nến roi da thì ta sẽ cân nhắc." - Kim Trí Tú dốc rượu, nói đầy kích động và nghiêm túc.
Hầy, xỉn nhanh như vậy?! - Tam chích cầm thú không nói gì nữa mà ngồi nhìn Kim Trí Tú càng uống càng hăng, thẳng đến khi nàng gục xuống bàn mới thở ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tứ Lưu Manh và Tứ Hoa Khôi [LICHAENG-JENSOO-MINMI-YUYEON]
FanfictionTác phẩm gốc: Tứ Cầm Thú Và Tứ Hoa Khôi Tác giả: Phá Quân Tinh. Thể loại: Bách Hợp, Cổ Đại, Xuyên Không, Hài Hước, 1×1. Độ dài: 125 chương + 5 phiên ngoại.(Hoàn) Editor: gru2110. Văn án: Nhìn tên là biết. *Cầm thú: dùng để chỉ hạng người đê tiện, mấ...