Chương 18: Hai màu đỏ

634 85 9
                                    

Harlene năm nay được phân phòng ở góc hành lang và sẽ ở một mình thay vì ở với Pansy, nghe đâu ba má nhỏ kì thị Muggle nên đã nộp đơn xin chuyển phòng. Em thấy vậy cũng tốt, thuận tiện để làm việc hơn nhiều.

"Meo"

Chú mèo Yarrow cuộn tròn trong ổ len, không buồn nhìn mặt người chủ hơn cả mấy tháng trời. Vì sợ không thể chăm nó suốt mùa hè vì công việc nên em đã gửi nó cho cô McGonagall và may mắn là bà thích nó.

Sau khi biết chắc Harry đã ổn thì em mới chịu thả lỏng và nghỉ ngơi sau một ngày di chuyển.

'Cốc...cốc'

Em mở cửa phòng thì thấy bóng dáng áo chùm đen và mùi độc dược hăng mũi thoang thoảng khắp không gian.

"Ta đến thông báo cho trò về lịch trợ giảng."

"Vâng, thưa thầy!"

Em lấy lịch của mình đánh dấu lại các tiết học mình cần đến và nhớ những công việc mình cần làm là điểm danh học sinh, kiểm tra chất lượng độc dược và giúp lũ học trò hiểu được những gì thầy nói.

"Nếu có đứa Rắn nào bắt nạt trò hãy báo với ta!"

Snape chỉ để một câu bâng quơ như vậy rồi biết mất. Có lẽ trong mắt ông, Harlene luôn hiện lên bóng dáng người con gái ông nhung nhớ, giống nhau một cách khó hiểu. Điều đó làm trái tim ông ngày càng nhung nhớ người xưa. Cũng có lẽ vì thế mà ông đã hết lòng bảo vệ Harry và cả cô bé có đôi mắt xanh xinh đẹp này vì ông thấy người thương của mình trong những đứa trẻ ấy.

Em nhìn bóng lưng màu đen, khẽ thở dài mấy hơi. Có quá nhiều người phải ra đi mà em lại không muốn thế vì họ đáng được nhận một cuộc sống tốt hơn.

'Éc Éc'

Chú cú quen thuộc đậu vào ô cửa sổ, trên miệng là túi bánh quy cam thảo thơm lừng mà nóng hổi.

"Anh ấy lại như thế rồi!"

Harlene tháo túi bánh rồi bẻ vài miếng cho nó như phần thưởng cho sự chăm chỉ của nó.

Cứ thế một đêm dài lại qua đi và bắt đầu ngày đầu tiên của năm học mới.

Hogwarts như bừng sáng dưới ánh mặt trời ẩn hiện giữa làn sương trong ngày đầu tuần.

Sảnh đường rộn vang tiếng nói cười thích thú của đám năm nhất, chúng thích thú đến nỗi có mấy đứa chẳng thể chợp mắt nổi.

Harlene tươm tất đến sảnh đường, như mọi khi vẫn luôn là Rắn con sớm nhất của nhà. Cái vẻ bình thản và điềm nhiên đó tuyệt nhiên thu hút nhiều đứa năm nhất. Độ hảo cảm của chúng đối với em đa phần qua lời đồn về cô phù thuỷ học giỏi, tốt tính nhà Rắn của tụi Sư Tử, Lửng và Quạ. Những phù thuỷ từ ba nhà ấy ảnh hưởng từ những người bạn của em nên trong mắt họ, em khác một trời một vực so với lũ cùng nhà.

"Chị!"

Colette loay hoay ở bàn nhà Lửng thấy Harlene liền vẫy tay. Cô bé được phân nhà cùng với anh mình nên yên tâm hẳn. Nhỏ sợ vào nhà Rắn lắm nên đã cầu Merlin mỗi tối mong được như ý nguyện.

"Em học độc dược tiết đầu tiên của buổi sáng nhỉ? Chị sẽ đi cùng em!"

Harlene ngồi xuống dãy nhà Hufflepuff, trên tay nhâm nhi mẩu bánh mì hạnh nhân thơm lừng.

[ĐN Harry Potter] Mây ngàn và emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ