Harlene từng tự hỏi nếu một mai không còn em trên đời liệu có gì đó thay đổi chăng? Không ai cho em câu trả lời vì có lẽ bản thân em còn chẳng biết rồi mình sẽ ra sao cả. Cứ thế lặng lẽ ra đi và sẽ không một ai nhớ đến.
Em nghĩ về Cedric - người dành trọn cho em sự dịu dàng mai này sẽ trong tay với một ai đó khác và những kí ức ấy sẽ phai nhoà trong tâm trí anh - người cuối cùng nhớ đến em rồi cũng quên em vào dĩ vãng. Em đã từng nghĩ về điều đó, buồn bã và uất hận nhưng sau cùng đó là sự thanh thản. Em hoàn thành sứ mệnh là hoàn thành cuộc đời mình, em sẽ lại trở về vòng tay của ba mẹ ở một thế giới nào đó khác.
Harlene đã ngẫm nghĩ tất cả những điều ấy trong suốt mùa hè tại dinh thự nhà Diggory. Sau lễ hội lửa, Cedric và ông Amos đã nài nỉ em và mong em sẽ đến dinh thự của họ trải qua mùa hè cùng gia đình. Em đã từ chối nhưng nghĩ lại những ngày tháng đang lặng trôi đi thì ít nhất em cũng phải có kí ức vui vẻ của riêng mình.
Em đã gặp mẹ Cedric - người phụ nữ với mái tóc đen và đôi mắt sáng như ánh sao dẫu quanh năm nằm trên giường bệnh nhưng vẫn luôn ngập tràn hi vọng về ngày mai. Bà ấy không nói gì nhưng khi nhìn vào đôi mắt xanh lục ấy, bà hiểu cô bé ấy cần được ai đó vỗ về.
Suốt mùa hè, em đã cùng Cedric học được nhiều thứ. Anh ấy dẫn em đi đến nhiều khu rừng để nghiên cứu sinh vật, cùng em bắt đom đóm tặng mẹ anh ấy và cả những buổi học độc dược vào tối muộn. Em chưa từng thấy bản thân hạnh phúc đến thế.
Hết hè thì cũng là lúc em và Cedric nhập học trở lại còn Colette sẽ trở thành tân phù thuỷ tại đó nên cả ba sẽ cùng nhau đến Hẻm Xéo để sắm đồ.
Vẫn như mọi ngày, khu phố phù thủy vẫn nhộn nhịp vì một mùa nhập học lại sắp bắt đầu. Nhưng có vẻ tiệm Phú Quý và Cơ Hàn lại nhộn nhịp hơn cả vì có buổi kí tặng sách của ai đó.
"Anh sẽ dẫn Collete đi mua đồ vì vậy em hãy vào trong mua mấy quyển sách em muốn nhé, anh sẽ mua cho em kẹo táo đỏ khi quay trở lại!"
Cedric xoa mái tóc của em rồi dắt cô em gái đi mua đồ cho năm nhất. Ông Amos bận bịu còn bà Diggory cũng chẳng thể ra ngoài nên anh ấy gần như phải lo hết mọi việc cho em gái và của gia đình. Anh ấy là kiểu người ai cũng muốn cưới làm chồng cho mà xem.
"Ô! Harlene! Tớ đây!"
Tiếng gọi của Hermione khiến em chú ý, trông cô bé có vẻ háo hức hơn so với lạ thường. Mái tóc bông xù len lỏi qua dòng người đến chỗ em.
"Cậu khoẻ chứ?!"
Em khẽ hỏi thăm cô bạn sau tháng hè mất tăm chẳng có nổi lá thư nào.
"Tớ khoẻ chán! Mà bồ đi đâu mất, không gửi tớ một lá thư luôn! Dù bồ có gửi bánh nhưng tớ vẫn buồn đấy nhé!"
Harlene sẽ giữ kín bí mật đã ở cùng nhà với Cedric vì cá chắc Hermione sẽ hiểu lầm cho mà xem.
"Tớ ở vùng ngoại ô khá xa và không có cú nên không gửi thư cho cậu được!"
"Vậy sao? Nhưng tớ cảm giác bồ đang giấu tớ điều gì đó!"
Cô bé nhíu mày nghi hoặc nhìn em.
May mắn thay, bác Hagrid và Harry xuất hiện làm cô bé sao nhãng đi việc vừa rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Harry Potter] Mây ngàn và em
FanfictionGiữa đồng nội xanh ngát hương cỏ. Giữa tầng mây hồng lửng lơ giữa trời. Chỉ mình em giữa mây ngàn bát ngát với những sự hoang tưởng kì lạ. @meo