Chương 195:【 Bảo tàng Tín Ngưỡng 】(6)

991 97 16
                                    

Diệp Sanh nói: "Điều kiện tử vong ở phòng triển lãm đầu tiên là gì?"

Ninh Vi Trần nói: "Nơi này ban ngày thần linh không được cúng bái thì ban đêm sẽ chủ động tới chọn lựa tế phẩm."

Diệp Sanh vội vàng suy nghĩ: "Ý của cậu là, tối nay Thần mùa xuân, Thần mùa hè, Thần mùa thu, Thần mùa đông đều sẽ xuất hiện, chọn ngẫu nhiên một người để moi nội tạng của người đó ra?"

Ninh Vi Trần cười nói: "Đúng vậy. Cho nên chúng ta không cần chủ động, chỉ cần đi theo phía sau nhặt của hời là được. Thứ mà Thần mùa xuân muốn chính là lá lách, cho nên người bị nó giết sẽ để lại cho chúng ta một lá phổi, một lá gan, và hai quả thận."

Diệp Sanh: "..." Vẻ mặt của Diệp Sanh kỳ quái: "Sao cậu biết nhiều như vậy?"

Ninh Vi Trần lắc đầu nói: "Cục cưng, tuy rằng anh rất thông minh, nhưng kinh nghiệm quá ít. Những gì em nói với anh hôm nay nhiều nhất sẽ bị La Hành suy luận trong một ngày, người trong công hội Queen cũng không mãi mãi chẳng biết gì."

Diệp Sanh không nói gì, cậu đồng ý điểm này.

Không một dị năng giả hàng đầu nào chỉ có sức mạnh và không có đầu óc.

Giống như khi họ ở Làng cổ Dạ Khóc, Quản Thiên Thu và nhóm của cô đều quen thuộc với phong tục dân gian 【Quan Lạc Âm】, sáu nghi lễ cưới hỏi Trung Quốc 【Vấn danh】 và 【Thỉnh Kỳ】, Kinh Thi 《 Cát Sinh 》, và chiếc lưới bắt giấc mơ, đều thuộc như lòng bàn tay.

Làm sao những người từ công hội Queen lại có thể không chuẩn bị cho chuyến thăm Bảo tàng Tín Ngưỡng này?

Sau đêm nay, nếu có người bị thần linh đào nội tạng ra, công hội Queen sẽ sớm nhận ra Thần Bốn Mùa được cất giữ ở đây là ai. Diệp Sanh cũng vậy.

Đối với những người chơi cao cấp, khả năng, sự bình tĩnh, sự cẩn thận, lòng dũng cảm và kiến ​​thức đều không thể thiếu. Nếu đây chỉ là một địa phương nguy hiểm bình thường, nếu biết 《 Sơn Hải Kinh 》 《 Nguyệt Lệnh 》và nhận ra Tứ Thần, nhất định có thể vượt qua nơi này. Nhưng đây là Bảo tàng Tín Ngưỡng và chỉ là phòng triển lãm đầu tiên.

Diệp Sanh bình tĩnh nói: "Tám lá lách của con người, bảy lá phổi của con người, chín lá gan của con người, sáu quả thận của con người và một trái tim của con người. Chúng ta có thể đợi ở đây ba đêm và dựa vào việc nhặt của hời là có thể gom đủ."

Ninh Vi Trần: "Được rồi, vậy thì đừng nghĩ tới nhiệm vụ nữa, anh không thấy ở đây rất đẹp sao?"

Lúc đầu, Diệp Sanh chỉ cảm thấy bóng tối của tế đàn trong phòng triển lãm đầu tiên ở khắp mọi nơi, bầu trời xanh xám khiến người ta khó thở. Bây giờ cậu nhìn thế giới một cách nghiêm túc và thấy rằng phòng triển lãm đầu tiên thực sự rất đẹp, với vẻ đẹp tự nhiên ở khắp mọi nơi. Những nụ non trên cành nơi đây xanh mướt, dòng sông nước ở đây trong vắt. Hít một hơi thật sâu, ngay cả gió cũng mang theo chút ngọt ngào. Đẹp quá, cây cỏ nào cũng đẹp đến mức khiến người ta mê mẩn.

Diệp Sanh nghĩ đến phần tổng quan trong Search: "...vạn vật có linh."

Từ tế đàn bước xuống, các bậc đá phủ đầy các loại hoa dại xinh đẹp đang nở rộ. Ninh Vi Trần nhìn thấy cảnh này, lại mỉm cười, ngồi xổm xuống, dùng đầu ngón tay ngắt cành hoa.

【1-208】Sau khi mất trí nhớ tôi bỗng dưng có thêm bạn trai cũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ