Hải Lan nhận được cuộc gọi của lão Diệp khi đang giải lao, cô cầm điện thoại trên tay mà do dự rồi tắt màn hình. Vài giây sau ông lại gọi đến, cô thở dài rồi cũng lại tắt đi. Hành động này của cô bị Lý Sính đang ngồi uống nước bên cạnh trông thấy.
- Là ba em gọi, sao không nghe máy đi?
- Em không muốn nghe.Trước đó Hải Lan đã do dự có nên xoá số điện thoại của ông hay không nhưng lần lữa mãi rồi cũng để đấy, đến giờ cũng quên cả việc đổi tên danh bạ.
- Dù sao cũng là người thân trong nhà, ông ấy có mắc lỗi lầm đến đâu cũng không đến nỗi phải bị em ghẻ lạnh như thế chứ?
- Anh không hiểu được đâu.
- Có lẽ là anh không hiểu, giận thì vẫn còn giận. Nhưng lỡ như xảy ra chuyện gì không hay, đến lúc đó có hối hận cũng không kịp.Lý Sính thuyết giảng cho cô một lượt về đạo làm con các thứ, Hải Lan còn thấy hôm nay người anh này nói hơi nhiều rồi. Trước khi đi anh còn vỗ vai cô để cô căn nhắc lại mấy lời anh vừa nói.
- Alo?
- Hải Lan?! Hải Lan...
- Có chuyện gì?Cuối cùng cô vẫn chọn một chỗ vắng mà gọi lại trong mấy cuộc gọi nhỡ đó, vừa bắt máy thì đã nghe lão Diệp mếu máo khóc lóc.
- Con... Con làm ơn! Giúp ba với! Cứu Châu Nhã! Cứu cô ấy...
- Chuyện gì?
- Cô ấy... B-bị tai nạn xe... Nghiêm trọng lắm, bây giờ ba đang ở trong bệnh viện với cô ấy. Con làm ơn... Cho ba mượn ít tiền để cứu Châu Nhã được không? Khi nào phẫu thuật thành công ba sẽ trả hết cho con... Hải Lan...Lão Diệp càng nói càng nghẹn, hai tay ông đầy máu của Châu Nhã run run cầm điện thoại. Hải Lan nghe xong cũng không biết phải làm gì cũng không trả lời lại, cô tắt máy ngang khi đầu dây bên kia đang tuyệt vọng gọi tên con gái mình.
Cô thờ thẫn đi vào bên trong, tự chôn mình vào biến cố này. Châu Nhã, bà ấy chỉ mang hình hài của mẹ cô chứ không phải bà. Thời gian trước Hải Lan luôn có cảm giác vừa thân thuộc và xa lạ khi gặp người phụ nữ này, nhưng vì những lỗi lầm của cha ruột mình gây ra cô thật sự không thể tha thứ nỗi mà giữ nguyên lí trí trở về bên cạnh người mình yêu, dù sao Châu Nhã cũng không phải mẹ ruột thì hà cớ gì cô phải câu nệ?
Có nên cứu bà ấy không?
"Tôi chưa thấy ba kích động như vậy kể từ khi mẹ mất."
"Không có tôi, ông ấy chỉ còn lại Châu Nhã là người nhà."
Cô vừa đấm vừa né vừa tung đòn trên võ đài, vẫn rất mượt mà cho tới khi mất cảnh giác với mớ suy nghĩ trong đầu mà bị đối phương đấm mạnh vào bụng, cả người cô mất thăng bằng lùi về sau. Làm dãn đi sợi chằng phía sau rồi ngã ra sàn. Mọi người ở đó chứng kiến không khỏi ngạc nhiên trước sự mất tập trung của cô mà để bị trúng đòn như thế khiến ai cũng chạy đến xem tình hình.
Hải Lan hoàn toàn bình thường, cô có thể tự mình đứng dậy, bụng có hơi nhói nhưng vẫn cầm cự được.
- Hôm nay tới đây thôi.
Cô quay vào ngăn tủ của mình lấy đồ cá nhân rồi ra xe chạy về nhà.
_____Như Ý thái một đĩa trái cây tươi mà nàng đã mua ở siêu thị lúc nãy mang ra phòng khách cho cô. Hải Lan ngồi trầm ngâm xem tivi nhưng thật sự là tâm tư cô không ở đây, mắt đâm chiêu nhìn về phía màn hình phẳng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Mẹ Kế | FUTANARI [ÝxLan]
FanficThể loại: Gia đình, mẹ kế con chồng, hiện đại. Lấy cảm hứng về cặp đôi dang dỡ của phim Hậu cung Như Ý truyện. Như Ý và Hải Lan về cùng một nhà trên cương vị mẹ kế con chồng. Và nhiều việc nảy sinh thêm khi về sau... Truyện có tình tiết 18+, futa, a...