Tin vui

794 56 4
                                    

Ngồi đợi cũng hơi 20 phút thì Lục Quân cuối cùng cũng quay lại, cô đưa kết quả siêu âm cho nàng mà mặt mày cọc cằn thấy rõ.

- Sao vậy? Ai làm gì cô mà trưng ra bộ mặt đó?

Như Ý có chút đùa cợt nhận lấy kết quả hỏi bạn mình.

- Không có gì, chẳng qua là lúc nãy trong lúc đi lấy kết quả vô tình gặp vài người mình ghét thôi.

Nàng cũng có nghe nhưng cũng chẳng mấy quan tâm mà gật gù.

- Sống sao mà để bác sĩ Tô ghét thì người đó đúng là có vấn đề rồi.
- Đúng vậy đó, cho nên tôi nói cô đừng nên tiếp cận mấy kẻ sống lỗi đó.
- Chị khám thai xong rồi có còn định đi đâu không ạ?

Hương Kiến ngồi bên cạnh hỏi vào.

- Chị qua chỗ làm của chị để làm chút việc.
- Hai mẹ con có đói chưa? Một lát chị dẫn mọi người đi ăn trưa nhé?
- Hiếm thấy có bác sĩ nào nhàn rỗi như chị đấy.
- Nếu chị lắm việc thì đồng nghiệp của chị đói hết cả rồi.
_____

Lục Quân lái xe đưa Như Ý đến phòng gốm chỗ nàng làm việc trước đây rồi đưa mẹ con Hương Kiến đến quán ăn trước.

- Khi nào xong nhớ gọi điện cho tôi đấy nhé.
- Ừ, đi đi.

Nàng bước vào trong, vài bạn nhân viên mới mà trước đây nàng chưa gặp qua, trông thấy nàng thì liền ra chào hỏi đón khách.

- Cho hỏi quý khách cần gì ạ?
- Chị muốn gặp quản lí ở đây, cô ấy có đang ở đây không em?
- Dạ, em sẽ gọi cho chị ấy ngay ạ.
- Bảo là chị Như Ý đến tìm nhé.
- Vâng ạ.
_____

Tương Nhậm kĩ càng mở cơm hộp ra bàn cho Châu Nhã, món ăn có vẻ bắt mắt nhưng cô nhìn cũng không nuốt nỗi. Nghe lão Diệp nói bây giờ hai đứa hoà thuận hơn, Hải Lan cũng hiểu chuyện rồi. Còn nói gì là muốn cô dự đám cưới của mình nữa.

Châu Nhã còn không tin đây là sự thật vì với ánh mắt của đứa trẻ này cô biết Hải Lan không dễ gì hồi tâm chuyển ý cả.

- Đây là canh gà mà mẹ con đã dạy cho con, cô dùng thử đi ạ.

Châu Nhã miễn cưỡng cầm muỗng lên rồi nếm thử, cũng không đến nỗi nào.

- Hai đứa còn việc bận gì thì cứ đi đi, ở đây có ba Hải Lan lo cho dì được rồi.

Lời này của Châu Nhã như đang đuổi khéo Tương Nhậm, cô ta liền thu lại nụ cười đó mà bối rối nhìn Hải Lan và lão Diệp.

- À phải, mấy đứa có việc thì cứ đi về trước đi ba ở lại chăm sóc dì Châu Nhã.
- Dạ, vậy tụi con xin phép về trước.
- Chào cô chú con về ạ.

Hải Lan liền nắm cổ tay Tương Nhậm, gật đầu với hai người lớn rồi kéo cô ta đi ra ngoài.

- Em nói, có phải dì Châu Nhã không thích chị phải không?
- Ai biết được chị lại đắc tội gì với dì ấy. Chị có làm sai hay không chỉ có bản thân chị mới biết.

Cô nhếch miệng cười nói ra một câu rồi bỏ đi trước, mặt cô ta đứng đó nghệch mặt ra nhưng vẫn hiện lên sự dè chừng đối với Châu Nhã.
_____

[BHTT] Mẹ Kế | FUTANARI [ÝxLan]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ