Chăm vợ bầu

1.1K 60 8
                                    

Sau hàng loạt những chuyện phiền phức xảy ra trong suốt hai tháng qua cuối cùng cũng đã êm đẹp hẳn.

Tương Nhậm bị bắt vì tội cố tình gây thương tích cho người khác cùng đồng bọn, tổng lãnh 14 năm tù, sau này cô ta có mãn hạn cũng sẽ bị gia đình trục xuất về Pháp và tước visa cả passport.

Sau cái chết của Châu Nhã, lão Diệp như hoá điên, ông ta ngày đêm khóc cười ngơ ngơ dại dại nhìn đâu cũng thấy vợ mình, suốt ngày chỉ ôm mỗi chiếc gối mà nâng niu yêu thương vì nghĩ đó là mẹ của Hải Lan. Ông ta sớm đã bị chẩn đoán mắc bệnh tâm thần "tách khỏi thực tại" dễ nhìn thấy ảo giác, giờ đây trải qua đả kích này bệnh của lão càng nặng hơn.

Cũng không còn cách nào khác Hải Lan buộc phải đưa ông vào viện tâm thần tốt hơn là để ở nhà. Trước đây cô cũng đã từng một mình đi xem kết quả khám bệnh của ba mình, cô cũng gần như suy sụp khi biết ông bị tâm thần từ khi mẹ mình mất. Chính vì sợ ông đau khổ nên mới cắn răng mà mở một mắt nhắm một mắt, giả khờ để ông sống với Châu Nhã và việc này cô chỉ giấu cho mỗi mình cô biết.

Hải Lan đứng nhìn ba mình qua hàng rào chắn cao, bên trong căn phòng không ít những bệnh nhân tâm thần khác, ông ta cứ như một đứa trẻ lên ba mà không biết gì, cứ chỗ nào hay làm gì có vợ mình thì ông mới chịu nghe lời.
_____

Cô cũng đi Chiết Giang đón Như Ý về Thượng Hải.

Cả nhà ba chị em sướt mướt ôm chào tạm biệt nhau, dành cho nhau những lời quan tâm sâu sắc, đồ ăn thức uống đầy thương yêu cũng chất đầy cóp xe Hải Lan.

- Chị phải giữ gìn sức khoẻ nhé, khi nào sinh em bé bọn em sẽ đi thăm chị.
- Được, mấy đứa cũng phải giữ sức khoẻ của mình, đừng làm việc quá sức, ráng nuôi dưỡng Thảo Nguyên và Thảo Vân nên người nhé.
- Dạ.

Mi Nhược và Hương Kiến ôm chầm lấy chị mình, khoé mắt cay cay vội lau đi, hai cô nhóc cũng mếu máo ôm lấy nàng.

- Hải Lan.
- Dạ?

Cô đứng qua một bên cũng kiên nhẫn đợi ba chị em nói chuyện một lúc, cô vừa nghe Mi Nhược gọi tên mình liền tiến tới mấy bước.

- Tôi giao chị gái tôi cho cô, nếu để chị ấy đau khổ hay khóc một lần nào nữa thì đừng trách tôi đấy.
- Dạ em không dám ạ.
- Sau này làm phụ huynh người ta rồi cũng phải có trách nhiệm một chút, đừng có lúc nào cũng long bong ngoài đường, phải biết về chăm sóc chị gái và cháu tôi có biết không? Không đâu quan trọng bằng gia đình cả.

Nghe như lời hăm he hơn là dặn dò gửi gắm.

- Dạ, em xin ghi nhớ lời dạy của mọi người. Em không biết chắc sau này còn sẽ có chuyện gì xảy đến nữa, nhưng em sẽ cố gắng mang lại hạnh phúc cho chị Như Ý trong những ngày tháng êm đẹp này. Dù có sóng gió gì đến nữa em cũng không sợ, em nhất quyết sẽ bảo vệ vợ con em đến cùng.

Cô vừa nói vừa ôm lấy eo Như Ý sát vào người mình, nắm tay nàng một cách kiên định, chắc chắn, chứng minh rằng đây không phải là những lời nói suông.

Cả hai gật đầu hài lòng, có như vậy mới thật sự an tâm để nàng bước đến bên cạnh cô.

Hải Lan và Như Ý lên xe vẫn vẫy tay chào người nhà đang đứng ở trước cổng nhà mãi không chịu vào trong cho đến khi xe chạy khuất.

[BHTT] Mẹ Kế | FUTANARI [ÝxLan]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ