Cầu Hôn pt.2

673 52 3
                                    

Như Ý thật sự muốn biết những mong muốn thiết thực nhất của Hải Lan, muốn biết ngoài sự say đắm này thì cô còn có lẽ sống gì khác. Nàng hơi cúi mặt, đưa tay lên hờ che đi nụ cười thẹn thùng trước mấy lời đường mật này.

- Chị hỏi thật đấy mau trả lời cho chị đi ~
- Em cũng trả lời thật lòng kia mà. Trước đây khi chưa gặp chị, em cũng chỉ nghĩ đơn giản bản thân sẽ theo đuổi boxing, chơi hết mình với đam mê, chưa từng có ý nghĩ xa vời gì cho tương lai cả. Nhưng từ khi chị đến, trong mắt em chỉ có mỗi chị và ngôi nhà nhỏ của chúng mình. Là động lực để em cố gắng hơn.

Duyên phận là thứ không thể chối bỏ, ai biết được từ hai thân phận không hề liên quan đến nhau, mâu thuẫn xích mích đủ đường giờ lại gắn bó đi với nhau chung một đoạn đường. Những gì Như Ý làm cũng chỉ đơn giản là xuất phát từ trái tim, những gì Hải Lan cảm nhận được cũng là thật lòng.

Cô đi vòng qua người Như Ý, bao bọc nàng trong vòng tay mình, ôm lấy người vợ mà mình yêu nhất đời này.

- Sau này khi Kỳ Kỳ lớn lên, em sẽ kể cho nó nghe chúng ta đã yêu nhau đậm sâu thế nào.
- Con chính là kết tinh của tình yêu của hai mẹ, hoàn toàn tự nguyện và bằng lòng ở bên nhau suốt đời này
- Hoàn toàn tự nguyện và bằng lòng ở bên nhau suốt đời này.

Cả hai cùng đồng thanh nói lên câu thề nguyện cho cảnh vật nơi đây đều biết, để vạn vật chứng kiến sự đồng điệu của hai tâm hồn đều hướng về nhau.

Hải Lan rời tay ra, cô lùi lại một chút, một chân quỳ xuống đất, trong túi lấy ra hộp nhung màu đỏ sang trọng, mở nắp hộp rồi hướng về phía nàng. Như Ý vẫn còn đang đắm mình vào hạnh phúc nhưng điều phía sau còn khiến nàng phải kinh ngạc.

Chiếc nhẫn bạc với hạt kim cương đính bên trên chiếu lấp lánh qua ánh tà dương, tim nàng như muốn rơi ra ngoài vì quá ngỡ ngàng mà nhìn Hải Lan.

- Đây-
- Như Ý, em biết tình cảm mà chúng ta dành cho nhau đến giờ phút này còn đáng được trân quý hơn thứ vật chất sa hoa này, đây cũng chỉ là một hình thức để em có thể... Long trọng xin được cầu hôn chị...
- Hải Lan...?

Nàng nghẹn ngào, tay run run nhìn người đang quỳ dưới chân mình.

- Hãy để em được yêu chị, được ở bên cạnh chị những lúc hạnh phúc cũng như những khi khốn khó nhất. Em thề rằng, đời này kiếp này tâm chỉ có thể động một lần trước một mình chị, em nguyện được đồng hành với chị trong suốt phần đời còn lại.

- Như Ý, chị có muốn gả cho em không?

Nhìn vào mắt của Hải Lan có thể thấy rõ, không có gì ngoài Như Ý của cô, người mà cô yêu thương nhất cuộc đời này. Bằng cả tấm lòng của mình để xin được cưới nàng, Như Ý khóc nghẹn như sắp không nói ra câu đồng ý mà chỉ gật đầu lia lịa. Nàng còn không ngờ tới Hải Lan sẽ làm điều ý nghĩa này, cô cũng cố kiềm nén đi sự xúc động để có thể nói hết ra mọi thứ một cách nghiêm túc nhất có thể.

Hải Lan cũng biết rằng nàng chắc chắn sẽ đồng ý làm vợ mình nhưng khoảnh khắc để nhìn thấy nàng rơi những giọt nước mắt hạnh phúc ấy, còn quý giá hơn bất cứ điều gì trên thế gian này. Nàng run run đưa tay ra, Hải Lan nhẹ nhàng đỡ lấy đeo nhẫn vào ngón áp út cho nàng, vừa khít và không cần phải tốn sức rồi khẽ hôn lên tay Như Ý. Nàng vỡ oà ôm chầm lấy cô, khóc nấc từng hồi nhưng nụ cười ấy vẫn hiện trên môi nàng.

[BHTT] Mẹ Kế | FUTANARI [ÝxLan]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ