"Không muốn nhìn à?" Kim Taehyung tiện tay ném chiếc thẻ ra vào chung cư cao cấp tới bàn trà trước mặt Yang Woo: "Đêm nay Quốc tế Oran thuộc về cậu, chỉ được ở phòng dành cho khách, mật mã mở cửa là sinh nhật của Jennie."
Yang Woo khẽ xì một tiếng: "Tôi đâu biết sinh nhật của vợ cậu là ngày nào."
Jennie đã xách giỏ rau vào bếp, nhưng vẫn có thể nghe thấy giọng của Yang Woo ở bên ngoài: "Hơn nữa, tôi đâu có ngu, tự nhiên có cơm ngon dâng sẵn đến miệng không ăn, chạy tới chỗ của cậu ăn đồ ăn ngoài làm gì?"
Nói rồi, Yang Woo tiện tay vứt áo khoác đi, cứ thế ung dung ngồi xuống ghế sofa, rất có ý tứ sẵn sàng chờ đợi bữa cơm ngon phong phú do Jennie nấu.
Jennie đi ra, thấy Yang Woo ngồi đợi như ông lớn thì không nhịn được cười, tìm cái tạp dề vòng qua cổ rồi quay người trở vào phòng bếp.
"Nói đi cũng phải nói lại, Jennie biết nấu ăn thật hả?" Lúc này Yang Woo mới nhớ tới vấn đề quan trọng nhất, nhướng mày hỏi.
Kim Taehyung không đáp, áo vest đã sớm bị anh để sang một bên, tiện tay cởi nút áo tinh xảo trên ống tay rồi xắn tay áo lên, hờ hững lại lạnh nhạt nói: "Được nếm đồ ăn do vợ tôi nấu là phúc ba đời của cậu đấy."
Yang Woo cười khẩy, rõ ràng không tin: "Thật không vậy? Hôm nay tôi có bị ngộ độc không?"
Kim Taehyung: "Cậu có thể nhịn đói không ăn."
Dứt lời, Kim Taehyung đã đi vào phòng bếp. Thấy Jennie đang rửa rau, anh đi qua: "Còn muốn rửa gì nữa không? Anh giúp em."
Jennie không ngẩng đầu lên, vẫn tiếp tục chăm chú rửa rau: "Không cần đâu, một mình em làm được rồi. Bình thường hẳn là trong nhà bác sĩ Yang có người giúp việc dọn dẹp hoặc nấu cơm thường xuyên nên trong nhà bếp chẳng thiếu thứ gì cả, rất dễ tìm, một mình em có thể giải quyết được."
Trong lúc nói chuyện, cô xoay người sang chỗ khác lấy dao bào để bào vỏ khoai tây, quay lưng về phía Kim Taehyung.
Anh đến gần từ phía sau, giúp cô thắt lại dây tạp đề.
"Dây lưng bị lỏng sao? Vừa rồi tay em dính nước nên thắt đại chứ cũng không để ý lắm." Jennie ngoái nhìn ra sau, sau đó ngước lên cười với Kim Taehyung.
Cô cười dịu dàng rồi quay lại tiếp tục rửa rau, dáng vẻ nghiêm túc khiến Kim Taehyung nhìn không rời mắt.
Trong phòng bếp dường như rất hài hòa. Đến tận bây giờ Yang Woo vẫn nghi ngờ sâu sắc, Jennie này là thiên kim đại tiểu thư mười ngón tay chưa từng đụng nước, thế mà nay lại xuống bếp?
Anh ta lắng tai nghe ngóng, trong phòng bếp không có tiếng lộn xộn hay tiếng nồi niêu xoong chảo đổ vỡ. Trong yên ổn có trật tự lại hài hòa và yên tĩnh. Tiếng rửa rau thái quả giống như tiết tấu rung động nhất có thể trấn an lòng người trên thế gian.
Jennie thật sự biết nấu ăn, nhận thức này khiến Yang Woo bắt đầu hoài nghi cuộc sống.
"Chao ôi, tối qua toàn ăn đồ mặn, bây giờ lại toàn món rau quả." Jennie đột nhiên ló đầu ra khỏi phòng bếp, nhìn Yang Woo đang ngồi trên ghế sofa chiêm nghiệm cuộc sống: "Bác sĩ Yang, chắc là anh rất quen thuộc khu vực gần đây, có thể ra siêu thị mua giúp tôi một con cá tươi và chút thịt để xào với rau được không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taennie] Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình (1)
FanficBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Jennie nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Kim Taehyung - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn...