Chap 41: hết yêu thật sao?

190 10 2
                                    

Chết tiệt ! quên mất là Hải Đăng có định vị của anh , sao anh vừa rời công ty , cậu đã biết ngay được hay vậy , chẳng lẽ rảnh quá cứ ngồi rình anh mãi thế à .

Hoàng Hùng đứng trước cổng nhà trọ mà suy nghĩ bỗng từ đâu một chiếc Bugatti dừng ngay trước mặt anh . Hải Đăng nhanh chóng mở cửa xe đi xuống vội chạy tới bên Hoàng Hùng

Hải Đăng: anh mệt ạ ? Mệt chỗ nào , có mệt nhiều lắm không

Chẳng để cho anh nói , cậu đã xoay xoay người anh mấy vòng , đặt hai bàn tay lên khuôn mặt trắng nõn kia rồi soi từng ngóc ngách . Anh nhẹ nhàng gạt hai cánh tay to lớn kia ra rồi mỉm cười

Hoàng Hùng: hông có , anh đâu có sao

Hải Đăng: ủa nãy anh bảo mệt mà , đừng có nói dối em chắc dạo này lại làm việc quá sức nữa chứ gì . Đi , đi bệnh viện với em

Nói rồi , cậu nắm lấy bàn tay nhỏ kia mà kéo đi

Hoàng Hùng: Khoan!!

Anh nói làm cậu khựng lại

Hải Đăng: gì vậy bé , mệt vậy thì phải đi bệnh viện , đừng có chống cự em bế bé lên bây giờ

Hoàng Hùng: không phải mà , cho anh 5 phút giải thích

Hải Đăng: thôi được rồi , bé nói đi

Hoàng Hùng: em bỏ tay anh ra đã , sao nắm chặt thế

Hải Đăng: em bỏ xong lỡ anh chạy mất rồi sao

Hoàng Hùng: tui chịu em luôn đấy

Hải Đăng: Mặc kệ em , anh kể điiii

Hoàng Hùng: thì là như này *kể lại chuyện của Đức Duy*

Hải Đăng: vãi ! em chơi với thằng Quang Anh từ nhỏ đến bây giờ mà không biết nó mất dạy vậy luôn

Hoàng Hùng: anh cũng sốc , mà nhìn thằng Duy tội lắm cơ chuyến này anh phải làm rõ mọi chuyện

Hải Đăng: ủa , vậy anh tính làm gì

Hoàng Hùng: em muốn đi cùng anh không ?

Hải Đăng: đương nhiên rồi làm sao mà em để bé của em đi một mình được cơ chứ

Hoàng Hùng: nhưng mà còn công việc của em

Hải Đăng: nãy nghe anh mệt em hủy hết lịch trình ngày hôm nay rồi

Hoàng Hùng: gì cơ ? Đâu cần thiết đâu

Hải Đăng: cần chứ rất cần luôn ấy , công việc thì làm sao quan trọng bằng bé yêu của em được

Hoàng Hùng: thôi đi , chỉ biết nịnh tui hoii

Hải Đăng: nhưng mà bây giờ làm sao hả anh

Hoàng Hùng: khó nhở , giờ phải biết Quang Anh nó ở đâu thì mới tính tiếp được

Hải Đăng: em biết !

Hoàng Hùng: hả ?

Hải Đăng: bữa em có lén lấy điện thoại nó cài đặt định vị vào máy em nè hihi

Hoàng Hùng: chời chời như vậy cũng được luôn hả Đăng

Hải Đăng: được chớ , nhìn nó vậy thôi chứ em sợ nó với thằng Duy hay đi la cà đâu đó lỡ bị bắt cóc thì mình còn biết đường đến mà cứu

|𝑑𝑜𝑜𝑔𝑒𝑚| 𝑨́𝒏𝒉 𝒔𝒂́𝒏𝒈 𝒏𝒐̛𝒊 𝒕𝒐̂́𝒊 𝒕𝒂̆𝒎Where stories live. Discover now