vận xui

2.8K 211 10
                                        


nó luôn bám theo em, vận xui, nó làm em phát chán.

kể từ sau hôm em và hắn chia tay, tên khốn đó rời khỏi căn hộ và lấy một số thứ trong khi em không có nhà. hèn nhát là hai từ để miêu tả về choi seungho, thở dài một hơi, em gấp tập tài liệu trên bàn lại. những còn số cùng lời xì xầm làm em đau đầu, ngày này qua ngày nọ trôi trong suy nghĩ, em muốn nghỉ việc, em mệt lắm rồi.

"khiếp, cô ta vẫn còn có mặt để ngồi đây à?"

"chịu thôi, không đi làm thì sao mà có tiền"

"đồ điên, nghĩ kĩ đi, kim minjeong mà hất mông một cái là có đại gia bao nuôi đấy!!"

"nghĩ cũng phải, chắc cũng qua mấy tay rồi. sao vẫn chưa nghỉ quách đi nhỉ?"

đám nhân viên nữ xì xầm khi em đi ngang qua, việc làm tâm điểm ở công ty không phải điều em muốn, nhất là về chủ đề nhạy cảm này. kim minjeong đã thử xem đoạn clip của chính mình, trời ạ dâm dục là hai từ để miêu tả về nó, biết thế em đi tu cho rồi, yêu đương vào thật mệt mỏi. đại gia bao nuôi? em cũng ước gì có đại gia rớt từ trên trời xuống nuôi em, ngày nào đi làm cũng gặp cái bản mặt của nhân viên nữ này khiến em phát chán. nghỉ việc? giờ em nghỉ đây.

"trưởng phòng, đây là đơn thôi việc"

kim minjeong không thèm gõ cửa phòng, một bước mở tung cửa rồi tiến về phía bàn làm việc, tiếng giày cao gót cạch cạch nện xuống sàn nhà rồi dừng lại khi ánh mắt ngỡ ngàng của bà trưởng phòng nhìn lên. không cảm xúc, em chỉ muốn làm cho xong để được về nhà. ít ra ngày hôm nay em đến công ty và đã hoàn thành xong công việc trước khi nghỉ, có lẽ tối nay em sẽ kéo ning yizhuo đi xả stress một bữa.

"tôi hiểu vấn đề cô đang gặp phải, nhưng hãy vì công việc mà..." - bà ta không có ý định để em rời đi, ai cũng biết kim minjeong là nhân viên xuất sắc tại đây, việc để em rời đi cũng là một thiệt hại lớn.

"đơn đã làm rồi, xin phép trưởng phòng em về" - kim minjeong ngắt lời, cúi đầu chào, mắt không thèm nhìn mà quay bước rời đi. quá đủ rồi, em cần nghỉ ngơi một thời gian.

thu xếp đồ đạc trước những ánh mắt nhìn chằm chằm vào em, minjeong mặc kệ bọn họ và em cũng chẳng ngại ngùng, đưa mắt nhìn quét hết phòng làm việc với thái độ như kiểu "vừa lòng các người chưa?"

"nhân viên kim à, sao cô lại nghỉ việc vậy. hôm nay cả phòng tính rủ nhau đi ăn, cô không đi cùng sao?" - con ả vừa nãy chọc ngoáy em đang làm bộ ra vẻ quan tâm dư thừa.

buồn nôn quá, muốn nôn vào cái mặt cô ta thật sự, nhưng mà em cũng còn lạ gì với bản chất thật của mấy con người ở đây. kim minjeong hạ thùng đồ xuống mặt bàn, nụ cười thương mại nhếch lên không kém phần tươi tắn, em đứng trước mặt cô ta nhắc lại vài lời.

"à đi ăn sao? tiếc quá tối nay đại gia hẹn tôi ở nhà hàng tại khách sạn signiel rồi"

em phủi nhẹ tà áo nhăn của cô ta, mắt hướng lên đầy thách thức.

"anh ấy bảo nghỉ quách đi, cần gì phải làm cùng lũ bò nhai cỏ này chứ"

hả hê vô cùng khi em thấy mặt cô ta biến sắc, đứng thẳng người bê thùng carton chất đầy đồ cá nhân, em rời đi dưới sự bùng nổ của con ả đó. la mắc đi, hét loạn lên, nghe như ruồi mũi bay bên tai, kim minjeong vẫn giữ nụ cười thương mại đứng vào thang máy, nhìn mấy người đó nháo nhào lên chửi em, kim minjeong chỉ thấy một lũ lăng quăng là cùng.

jiminjeong - nợ bạc trả tìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ