kim minjeong hí hửng mở cửa phòng làm việc để nhìn gương mặt ai kia sẽ bất ngờ khi em đem bánh đến, nào ngờ người phải khựng lại là mình. yu jimin vẫn như trước, sắc thái không đổi, ngồi chống cằm nhìn vào màn hình máy tính nghiêm túc làm việc, cơ mà phía sau có cô gái nào đó mặc sơ mi trắng, váy đen ôm bó sát vào mông, cúi xuống chống tay lên bàn cùng yu jimin nhìn vào màn hình. kim minjeong có chút bực bội, làm việc hay hội ý thì ra sofa mà ngồi, có cần dính sát vào nhau như thế không? yu jimin cũng may là nhìn vào màn hình máy tính chứ không nhìn vào nơi cúc áo để hờ.
"chị dặn em nghỉ ngơi ở nhà mà" - jimin không bất ngờ, cũng chẳng còn nét mặt dữ tợn của sáng nay. cô chỉ thở dài dựa lưng ra sau ghế nhìn em.
minjeong đang bừng bừng lửa, cái thái độ này em chấm yu jimin không điểm, bộ em phiền lắm hay sao mà cô thở dài. minjeong đánh mắt nhìn cô nàng ba vòng đầy đủ phía sau jimin, trong đầu thầm chốt lí do đây là nguyên nhân cô không muốn em đi làm. hộp bánh còn chưa kịp đưa, em đã muốn quăng nó đi xa thật xa. minjeong không thèm trả lời, em hậm hực cứ thế quay gót bước đi. hôm nay đúng là ngày xui xẻo mà, minjeong vừa quay lại đã đập mặt vào ngực của anh chàng nào đó, anh ta thấy em mất phương hướng ngã ra sau thì thuận tay bắt eo thon lại. giờ đến lượt yu jimin nổi lừa bùng bùng, cô khó chịu nhìn hai người ở cửa sau đó lên tiếng.
"minjeong, vào đây" - chống cằm nhìn chằm chằm vào bóng lưng của em, yu jimin lạnh giọng yêu cầu.
"em về đây" - đến nhìn một cái kim minjeong cũng không cho yu jimin, em lách sang người anh chàng lạ mặt để chuẩn bị rời đi.
"à...minjeong-ssi đây sao? tôi nghe tên cô mãi mới được gặp. chủ tịch gọi nên chúng ta cùng vào đi" - cậu chàng đẩy cặp kính cận, nắm vào cổ tay minjeong, cậu ngỏ ý muốn cô vào cùng.
kim minjeong khó chịu ra mặt, cậu ta lạ hoắc, em không để ý bảng tên nên không biết là bên bộ phận nào của công ty. nhưng vừa gặp mà động chạm thế này có phải tự tiện quá rồi không? kim minjeong không thấy vui trong lòng, giờ còn bị cản trở nên em tính quay sang trách mắng cậu ta. minjeong vừa quay lại nhăn nhó thì gương mặt em toát ra mồ hôi lạnh, em cún xù lông lại một lần nữa rụt rè. cậu ta là con trai nên có chút cao, cơ mà cũng không che được tà khí phía sau. yu jimin đen mặt, cô mở to mắt như ngàn con dao găm vào em cùng cậu ta, cô từ từ đưa tay lên và em biết giây tiếp theo cô sẽ làm gì. kim minjeong vội hất tay, em đẩy cậu ta sang một bên để đến trước mặt yu jimin.
cậu chàng chớp mắt ngạc nhiên nhìn em, kim minjeong quay lại ra hiệu gì đó mà đại loại ý em là muốn cậu ta cảm ơn mình một tiếng, cậu ta làm sao biết được giây tiếp theo yu jimin sẽ nắm chặt cổ mình, kim minjeong em đây mà không nghĩa hiệp cứu thì chắc ngày mai chẳng còn thấy anh chàng này.
"có chuyện gì?" - ôm eo kim minjeong, họ yu nhíu mày nhìn cậu trai.
"chủ tịch yu, tôi đến đưa tài liệu" - cậu ta cười tươi hết mức, như thể không thấy sát khí đang phóng vào người mình.
"về phòng đi, aeri sẽ xem qua sau" - ôm kim minjeong quay mặt đi, yu jimin không nói gì thêm, chỉ ra hiệu cho cậu ta đi.
không gian phòng làm việc trở nên khó xử, yu jimin không nói gì, chuyên nghiệp gõ lạch cạch vào bàn phím, còn cô gái kia thì ngồi trước mặt em lật qua lật lại tài liệu. trông em có giống con ngốc không khi cứ ngồi đây ôm hộp bánh? không thể kiên nhẫn, làm sao mà em ngồi đây nhìn cô ta mãi được, nhìn đến đâu liền ghen tị đến đó, kim minjeong chề môi, em lén so thử xem ngực mình có bằng không, kết quả là thua xa một trời một vực, hông của cô ta trông cũng quyến rũ hơn, đúng là tức chết kim minjeong mà.
