Chap 38

314 22 0
                                    


Hằng ngày Xán Liệt đều đến chăm sóc cho Bạch Hàm,tuy nói là không có gì nặng nhưng phải ở lại bệnh viện để theo dõi.


<nhà Tử Thao>


- Ya!cậu định ăn vạ ở đây luôn hả?


Thế Huân vừa tay bấm cạch cạch vừa chu mỏ nói với Tử Thao


- chúng ta là bạn mà cậu muốn đuổi tớ sao?


Tử Thao chề môi nhìn Thế Huân


- xem ra tâm trạng của cậu đã tốt rồi nhỉ!


- đương nhiên rồi!


Tử Thao ghét nhìn cái cảnh hắn nằm dài trên sofa chơi game mà không làm gì cũng có cái ăn chuyện quét dọn lại để cậu làm,cơ mà nếu Lộc Hàm có thể động được vào mấy thứ này là cậu đẩy trách nhiệm trọng đại này cho cậu ấy luôn rồi nhưng cũng may.Trời ơi ở Thanh Đảo làm phu nhân Tổng Giám Đốc không chịu chạy tớ đây làm osin cho cái cặp này đúng là ông trời không công bằng mà.


Tử Thao vừa lao nhà vừa dùng ánh mắt rực lửa nhìn Thế Huân.


Thế Huân chỉ mãi chơi game thôi không để ý tới ánh mắt đó vì cậu cố tình mà.


Tử Thao như nhớ ra cái gì đó nên quay sang nhìn Thế Huân


- Ya!cậu không định đến thăm cậu ấy sao?nghe nói cậu ấy đang nằm viện.


Đột nhiên mặt Thế Huân biến sắc quắn cái điện thoại đi giọng lạnh lại


- có người chăm sóc rồi không cần tớ!


Nói rồi cậu bỏ về phòng bỏ lại 2 cặp mắt đang nhìn về phía cậu.


Lộc Hàm bay đứng sau Tử Thao đôi tay lạnh như băng của cậu choàng qua vai Tử Thao làm cậu ta nhảy cẳng lên


- A...ma!


Ngay lập tức cậu ăn ngay một đạp của Lộc Hàm


- tôi là linh hồn không phải ma!


- ai bảo cậu xuất hiện phía sau tôi!làm tôi cứ tưởng!


- quen cậu bao lâu nay giờ mới biết cậu sợ ma đó!vậy sao cậu lại nhìn thấy được các linh hồn zậy không biết!


- tôi cũng không biết!cơ mà linh hồn không đáng sợ như ma đâu!


{Longfic} (XánBạch) Mượn XácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ