Ba năm sau.
Quan Ngưng Lộ 20 tuổi ôm cuốn sách dày đi trên con đường mòn trong trường. Vóc người mảnh khảnh mềm mại hợp với khuôn mặt xinh đẹp, một mái tóc dài thả sau lưng, cô đi trên sân trường như vậy thỉnh thoảng có nam sinh đi qua lén quay đầu lại nhìn cô.
Cô mới vừa lên đại học năm nhất thì bài tập không tính là nhiều, tan học rất sớm nhưng cô không muốn về nhà. Gần đây trong nhà cũng chẳng bình yên, ba thường xuyên về nhà rất trễ, có lúc thậm chí cả đêm không về, mẹ cũng không giống trước kia cùng một đám quý phu nhân ra ngoài uống trà đánh bài, mà là ngồi trong phòng khách thở dài. Ngưng Lộ không dám hỏi ba mẹ đã xảy ra chuyện gì, cho tới nay cô có vấn đề gì đều là chờ ba mẹ hoặc người khác hỏi mới nói.
Hai mươi tuổi, lứa tuổi xinh đẹp rực rỡ như hoa đào, tại sao cô cảm thấy mình không vui vẻ? Ngưng Lộ không hiểu được sự đa cảm trong lòng mình là vì sao.
"Lộ Lộ, không phải hẹn ở cửa khoa Trung Văn chờ anh sao? Sao lại chạy tới đây?"Sở Khương 21 tuổi, khuôn mặt lịch sự, tuấn tú lúc gặp Quan Ngưng Lộ không tự giác lộ ra nụ cười cưng chiều. Bọn họ rất may mắn, thi đậu cùng trường đại học, từ trung học đến nay, tình cảm của hai người vẫn rất ổn định.
"Chỉ là muốn đi một chút mà thôi, xin lỗi Sở Khương." Quan Ngưng Lộ nở nụ cười với anh."Lộ Lộ, tối nay cùng anh về nhà được không? Anh nói với ba mẹ rồi, em sẽ cùng anh về." Sở Khương nhận lấy bộ sách nặng trong tay cô
"Sở Khương, anh không nói trước với em. Em còn chưa có chuẩn bị." Quan Ngưng Lộ lo lắng trong lòng. Mỗi lần Sở Khương nhắc tới chuyện muốn đi gặp ba mẹ anh thì cô luôn tìm đủ mọi lý do để từ chối, không phải cô không muốn, mà là không dám. Mỗi lần nghĩ đến cảnh tượng như ác mộng của ba năm trước, trong lòng cô đều run rẩy.
Cô sợ gặp lại người đàn ông giống ác quỷ đó. Nhưng, tình cảm của mình và Sở Khương càng ngày càng ổn định hơn, một ngày nào đó cũng phải gặp ba mẹ, cô còn có thể trì hoãn bao lâu? Lần trước bởi vì xảy ra chuyện như vậy mới khiến cô nên sớm gặp ba mẹ anh đã trì hoãn tới bây giờ. Sau này cô phải dùng thái độ gì để bước vào cửa nhà họ Sở? Lòng Ngưng Lộ trở nên bất lực. (Ling; Bước vào cửa Sở gia với cảnh tượng nào hả tỷ bảo đảm tỷ hết hồn luôn cho coi.)
"Lộ Lộ, tại sao mỗi lần nói đi gặp ba mẹ anh em đều không muốn đi vậy? Ba mẹ anh là người rất tốt, sẽ không làm khó em. Hơn nữa bọn họ đã biết anh có bạn gái từ lâu, hy vọng anh có thể dẫn về nhà cho bọn họ gặp." Sở Khương chính là sợ cô lại từ chối cho nên tiền trảm hậu tấu, lần này chắc là cô sẽ không từ chối tiếp chứ?
"Sở Khương, em chưa chuẩn bị gì hết." Ngưng Lộ chột dạ không dám nhìn thẳng mắt anh, lại không tự chủ nắm lấy góc váy của mình.
"Không cần chuẩn bị gì hết, em đến là được rồi. ba mẹ anh không phải là loại người lạc hậu, đừng sợ được không? Lộ Lộ, tin tưởng anh." Sở Khương đem quyển sách kẹp dưới nách, hai tay kiên định nắm lấy bả vai mảnh khảnh của cô, không để cô tiếp tục lùi mà không tiến.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ
Lãng mạnTên truyện : Tổng giám đốc ác ma quá yêu vợ. 1vs1, Caoh, nữ sạch, Chiếm đoạt, trước ngược sau sủng, ngọt Nguồn: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?f=67&t=296475 Editor: lingchen1003 (Ling) (1-48) + Tử Quân (còn lại) Beta: Tử Quân