Tôi đứng ngẩn ngơ. Mọi thứ âm thanh lọt vào tai tôi giờ đều là vô nghĩa. Tôi chẳng cảm nhận được gì nữa hết. Cứ như hồn tôi bị ai đó lấy đi mất rồi, cho đến khi một bàn tay ấm kéo tôi đi. Myungsoo cởi áo khoác choàng lên người tôi. Hắn nhìn tôi, còn tôi thì cảm thấy như trái tim mình đang đập nhanh tới nỗi tôi có cảm giác nó còn đập nữa sẽ nổ tung. Ánh mắt hắn nhìn tôi dịu dàng tới độ tôi có cảm giác ánh mắt ấy dành cho người khác chứ không phải cho mình. Chẳng cần gương soi nhưng tôi cũng có thể tự hình dung gương mặt của tôi bây giờ đang đỏ rực như thế nào. Hắn trước mặt tôi, ánh mắt nhu thuận, gương mặt đẹp của hắn bỗng nhiên phóng đại lên trước mặt tôi. Tôi cảm nhận được thứ gì đó mềm mềm, hơi ram ráp chạm vào môi mình.......
Tôi hiểu giới hạn của trái tim mình rồi, tôi không thể nhìn em thuộc về bất kì ai khác, dù chỉ một giây cảm giác cũng như tôi đang tự gặm nát trái tim mình vậy, tôi biết là tôi cố chấp làm tổn thương em rất nhiều. Hôm nay tôi mới biết cảm giác thấy em trong vòng tay người khác lại khó chịu như thế nào? Em khiến tôi nổi giận, khiến tôi cáu điên, bắt tôi chán ghét em... Nhưng rồi ... Sau tất cả tôi như phát điên vì em. Em tưởng mình tôi ra lệnh cho em, bắt em thế này thế nọ thôi sao? em đó, đâu cần ra lệnh hay bắt bẻ gì tôi vốn đều tự nguyện nghe theo em.
- Giờ thì yên ổn bên cạnh tôi được chưa.
- .... (Chớp... chớp mắt ngây ngô)
- Em nhìn lại em xem. Ăn mặc kiểu gì ngắn vậy hả? sao không cởi luôn ra, bộ tóc này là sao? mặt mũi nữa? ai cho em bày ra cái trò này hả?
- Không phải anh cũng đi với mỹ nhân sao? còn đứng sát rạt nhau như thế... (có người phụng phịu, ghen rồi)
- Em ghen hả?
- Không ghen, anh kiếm mỹ nhân em cũng đi kiếm nam nhân.
- LEE SUNGYEOL, ai cho em ăn nói vậy hả? Tôi cấm nhớ chưa?
- Thấy chưa? anh tối ngày chỉ biết quát mắng tôi thôi. Căn bản trước người khác thì lúc nào cũng dịu dàng, dễ chịu đối với tôi thì tối ngày chỉ biết la mắng, ức hiếp.
- Tự mình làm ra lại còn trưng ra cái bộ mặt ủy khuất ấy. Em oan lắm hả?
- Còn nói lỗi do em, là ai bắt đầu trước? là ai coi em là đồ vật. Là ai nói yêu người khác trước mặt em???
Sungyeol bùng nổ rồi, bao nhiêu ấm ức chất chứa bao lâu nay bỗng chốc bộc phát hóa thành những giọt nước mắt ủy khuất thi nhau tuôn rơi.
- Là tôi không tốt rồi, đừng khóc nữa. sau này tôi nhất định đối xử tốt với em. Tôi hứa.
- ... (ngoan ngoãn dụi đầu như đứa trẻ trong vòng tay người ta)
- Em muốn hỏi?
- ...
- Nếu em và Eunji cùng rơi xuống nước anh sẽ...
- Hỏi ngu ngốc... Anh không bao giờ để em rời khỏi vòng tay anh mà rơi xuống nước đâu.
Có ai đó buồn rồi, Chọn giữa em và chị ấy khó vậy sao? đến giờ anh vẫn không lựa chọn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MYUNGYEOL] SAO CHỔI HAY SAO BĂNG???
FanfictionLee sungyeol ngây thơ trong sáng, hậu đậu siêu cấp đáng yêu và Kim myung soo lạnh lùng, trầm lắng. Lee Sungyeol cậu rốt cục là sao chổi hay sao băng? sao đến bất thình lình mà lại khiến người ta lưu luyến không muốn rời???