CHAP 22: ĐẤU THỂ THAO

365 38 35
                                    


Ở một nơi khác, Kim Myungsoo đứng ngồi không yên, quản lý của Sungyeol vừa báo, Sungyeol đã lén trốn ra ngoài và anh ấy dù cố đến mấy cũng không thể liên lạc được với cậu. Myungsoo vừa giận vừa lo. Giận cậu vì đã hành động tùy tiện, không phép tắc, giận cậu vì đã không nói với hắn... Nhưng rồi lại lo lắng... không biết có chuyện gì sảy ra với cậu không? hay bị bắt cóc còn có thể bị người ta lừa đi mất. Cậu vốn ngốc nghếch thiếu suy nghĩ lắm mà... Quan trọng là hắn gần như phát điên với cái suy nghĩ cậu đang rời khỏi tầm kiểm soát của hắn. Hắn bấm muốn nát cái điện thoại nhưng vẫn không cách nào liên lạc được với Sungyeol. Hắn từ lo lắng dần chuyển sang hồ đồ, còn sợ cậu lén hắn làm gì khuất tất sau lưng hắn. Bất giác không nhịn được bắt máy gọi cho Jongsuk. 

- Đang ở đâu?

- Tôi có trách nhiệm phải trả lời cậu không?

- Cmn, tôi hỏi anh đang ở đâu.

- Điều gì làm Kim thiếu gia đây căng thẳng vậy chứ.

Myungsoo hơi giật mình quay lại, Jongsuk đang từ xa đi tới tay lắc lư cái điện thoại như muốn trêu ngươi hắn. Hắn đảo mắt một hồi sau khi chắc chắn không có hình bóng cậu lởn vởn xung quanh người kia mới thở phào nhẹ nhõm. 

- Sao vậy tôi nói cậu muốn gặp tôi làm gì?

Hắn phớt lờ câu hỏi và thái độ khiêu khích của đối phương. Hắn nhẹ lòng hơn vì biết cậu không sau lưng hắn đi gặp Jongsuk. Hắn chẳng biết vì điều gì mà hắn gần như mất hết lí trí vì cậu. Hắn không biết nếu thực sự cậu lừa dối hắn, hắn sẽ ra sao?? chỉ vì không thấy cậu trong tầm mắt mà hắn tựa như muốn bới tung cả mặt đất để tìm... Hắn vốn dĩ chỉ vẫn mơ mơ hồ hồ trước tình cảm này. Hắn chưa từng nghĩ hắn yêu thương cậu sâu đậm... Hắn vẫn nghĩ hắn vì ích kỉ muốn giữ lấy cậu mới nói yêu thương dù tâm can có thừa nhận tình cảm đặc biệt với cậu nhưng cũng chẳng phải thứ tình cảm sống chết vì nhau... Chỉ có điều hắn cũng vì cậu mà biết được bản thân hắn có nhiều khía cạnh mà chính hắn chưa từng nghĩ tới nghĩ tới. 

Nhưng sau tất cả, hắn lại thắc mắc, không biết hiện tại cậu đang làm gì và ở đâu.

...

Bandal school,

- Yeolie, Yeolie có làm được không đấy?

Dubu nhìn appa nó bằng ánh mắt nghi hoặc. 

- Appa là ai chứ? sao mà sao phải sợ, nhất định thắng mà.

- Nhưng mẹ của Saechan...

Dubu chưa kịp nói hết câu thì một người phụ nữ* cao lớn, mập mạp đã xuất hiện trước mặt hai cha con. Mắt Sungyeol gần như sắp chạm sàn rồi. Ở đâu ra người phụ nữ cao lớn như vậy chứ? bộ kiếp trước cô ấy là la hán phu nhân sao?

* Dành cho ai không hiểu, Sungyeol giả gái nên thân phận lần này chính là umma của Dubu và phải thi đấu thể thao với các bà mẹ. 

- Dubu à... sao con không nói mẹ Saechan đáng sợ vậy chứ?

- Con còn chưa kịp mở miệng thì Yeolie đã xung phong rồi mà.

[MYUNGYEOL] SAO CHỔI HAY SAO BĂNG???Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ