Dubu bình yên rơi vào giấc ngủ trong vòng tay appa sau một ngày mệt mỏi. Hôm nay khu nhà ngoại ô tổ chức tiệc mừng vì Sungyeol đã tham gia hội thao - dù không thắng (Chả hiểu sao ăn mừng khi thua bét tè lè nhè =)).- Anh xem, Dubu thật hiểu chuyện, chúng ta có nên làm một đứa không?
Woohyun vừa ăn vừa õng ẹo, xà nẹo với Sunggyu, cuối cùng bị anh phang cho câu rõ phũ vào mặt:
- Cậu sinh hả? anh thì không thể đâu.
- Anh thật là, cùng lắm em đi gửi, kiếm bảo bối về cho anh nuôi.
- Cậu dám tôi lập tức thiến cậu.
- Hai người về phòng riêng mà giải quyết.
Vẫn là Sungjong uy lực, một câu dẹp hết mọi lộn xộn. Yên bình vừa trở lại chưa được nổi 30s lại bị tiếng nức nở sụt sịt của ai đó làm loạn. Cả đám quay lại nhìn về phía nơi phát ra âm thanh phá đám ấy, Dongwoo dựa hẳn vào người Howon mà nức nở... khiến tất cả mọi người một phen lo lắng, thất kinh và nhất là cái người đang vòng tay ôm, dỗ anh ấy.
- Sao vậy? có chuyện gì? ai dám bắt nạt anh nói em sẽ quyết sinh tử với hắn.
Cả lũ liếc nhìn Howon khinh miệt. trông có khác gì bảo mẫu không cơ chứ. Bình thường còn làm ra cái vẻ mặt ngầu lòi... thật không có tiền đồ mà.
- Chỉ là anh thấy 2 cha con họ thật đáng thương. Người có con mà không thể nhận, có cha cũng không thể gọi, họ đúng là đáng thương mà.
Dongwoo vừa dụi dụi cái mặt lèm nhèm vào áo Howon vừa kể lể.
- Trời ơi. còn tưởng làm sao? đúng là mất hứng quá mà.
Woohyun vừa đứng lên vừa liếc mắt lườm vợ chồng nào đó vẫn đang ôm ôm, ấp ấp, vỗ vỗ, về về... phũ phàng tuôn một câu.
- Dongwoo ngoan, mau nín đi. Sau này nhất định sẽ sinh cho anh một tiểu bảo bối đáng yêu hơn cả Dubu.
Lần này là cả thảy 8 con mắt lườm đôi vợ chồng trẻ cháy khét lẹt. Woohyun nhếch mép cười đểu trước khi quay sang Dongwoo cười giả lả:
- Dongwoo này, anh có biết tại sao Sungyeol có Dubu không?
- Cậu ấy...(đỏ mặt) cùng với Eunbi... mà ra.
- Vậy anh có nhớ Howon vừa nói sẽ sinh cho anh tiểu bảo bối đáng yêu hơn Dubu không? Cậu ấy làm sao mà sinh?
- O_O - (vẫn ngơ ngác chưa hiểu ra vấn đề)
Lee Howon trong phút chốc mặt mũi tái xanh. Tính dỗ Dongwoo quên đi chuyện vừa rồi nhưng... KHÔNG KỊP NỮA RỒI.
- Em muốn kiếm người sinh con phải không? Em không cần anh nữa phải không?
Vừa nói vừa rấm rức chạy về nhà đóng rầm cửa lại. Howon khi không gặp họa diệt thân vội vã bỏ cả ăn uống đuổi theo anh người yêu, trước khi đi không quên quay lại cảnh cáo Woohyun:
- Cậu đợi đấy. Dongwoo không phải như anh nghĩ đâu mà... nghe em nói...
- Em cũng ít có ác lắm. Rõ là Howon không có ý như thế. Em ấy chỉ muốn dỗ Dongwoo thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MYUNGYEOL] SAO CHỔI HAY SAO BĂNG???
FanfictionLee sungyeol ngây thơ trong sáng, hậu đậu siêu cấp đáng yêu và Kim myung soo lạnh lùng, trầm lắng. Lee Sungyeol cậu rốt cục là sao chổi hay sao băng? sao đến bất thình lình mà lại khiến người ta lưu luyến không muốn rời???