Khu nhà ngoại ô,
- Chú, bao giờ thì Yeolie về?
- Appa con dạo này chuẩn bị ra bài hát mới rồi nên bận rộn lắm. Dubu ngoan. Chú sẽ gọi appa về cho con.
- Hội thao gia đình Yeolie có thể đi cùng con không? con cũng muốn khoe với mọi người Yeolie của con.
- Dubu này... con biết đấy... appa con là thần tượng phải không? nên rất bận với lại... appa con không thể xuất hiện trước nhiều người.
- Có phải do con không ngoan nên Yeolie không cần con nữa không?
- Không phải đâu, Dubu rất ngoan, Appa rất yêu con. Thế này nhé. đại hội thể thao gia đình chú sẽ nói appa Hyun và baba Gyu sẽ đi cùng con. Dubu nhà chúng ta cũng biết Yeolie của con rất ngốc lại còn không giỏi thể thao. Mang Yeolie theo không phải sẽ làm mất mặt Dubu sao? chưa kể appa hyun có thể chơi giỏi rất nhiều môn thể thao nhất định sẽ giúp con thắng. Con nói xem như vậy có phải hơn không?
Dubu không nói gì thêm, nhưng Sungjong biết nó buồn. Dubu là đứa trẻ thông minh, láu cá... nhưng dù thế nào thì nó cũng chỉ là một đứa trẻ. Sungyeol dạo này bận rộn nên thường xuyên ở lại công ty không về nhà. Cũng vì thế mà thời gian dành cho thằng bé cũng ít đi nhiều. Dubu vốn là đứa hiểu chuyện nên cũng không đòi hỏi Sungyeol phải ở chơi với nó, nó ngoan ngoãn ở nhà với Sungjong và các chú trong khu nhà ngoại ô. Nhưng cũng có đôi lúc Subu vì nhớ cha mà không còn vui vẻ, hoạt bát nữa. Sắp tới ở trường Dubu có hoạt động ngoại khóa giao lưu giữa các phụ huynh. Sungjong sớm đã nhận được giấy mời từ cô giáo của Dubu... Cậu biết thằng bé cũng muốn cùng Sungyeol tham dự lắm. Nhưng làm thế nào bây giờ? thân phận của Sungyeol không thể tiết lộ. Cậu đành vậy, nhờ vợ chồng anh già Woogyu để họ thay Sungyeol đi tham gia hoạt động.
Sungjong xót xa nhìn đứa bé gương mặt non nớt và đôi mắt hằn in nỗi thất vọng. Với Dubu mà nói, Sungyeol là người cha sinh thành ra nó, nhưng chăm sóc và nuôi dưỡng nó mỗi ngày thì đó lại chính là SungJong. Dù vậy, cậu cũng chưa bao giờ trách anh mình. Anh cậu sớm vì con, vì cậu mà phải làm việc vất vả. Cậu muốn anh dành nhiều thời gian cho Dubu hơn nhưng cậu cũng hiểu điều ấy thực sự rất khó. Trở thành một ca sĩ thần tượng chiếm nhiều thời gian của Sungyeol, khiến cha con họ không thường xuyên được ở bên nhau. Ít nhất công việc ấy vẫn tốt hơn nhiều so với công việc và cuộc sống trước kia. Giờ đối với họ, căn bản tiền bạc đã không còn là mối bận tâm nữa. Chí ít đã có thể lo cho Dubu đi học ở trường tư nổi tiếng, bản thân cậu cũng đang học ở một trường đại học danh giá. Tất cả những điều ấy đều do Sungyeol nỗ lực mang lại. Chính vì thế, cậu không muốn anh như xưa... vất vả, làm lụng bị người ta khi dễ, rồi cũng vì ngốc nghếch, hiền lành nên tối ngày bị người ta gạt tiền. Làm cả tháng tiền lương nhận về chỉ còn phân nửa. Những ngày tháng ấy... thật sự Sungjong không muốn nó lặp lại. Nên dù giờ có thế nào... Chỉ mong Dubu có thể thông cảm cho cha nó. Vạn nhất sau này lớn nó sẽ hiểu Sungyeol luôn làm tất cả mọi thứ vì nó. Cậu cũng biết những thiệt thòi mà cha con họ phải chịu nên vẫn ngày ngày lặng lẽ dốc lòng yêu thương, bảo vệ cho hai người. Cậu không phải là người giỏi thể hiện tình cảm. Nói đúng hơn là cậu ghét phải thể hiện nó ra bên ngoài. Cách Sungjong yêu thương người khác nó khác lạ lắm. Lúc nào cũng lạnh nhạt, thờ ơ... mắng mỏ anh trai nhưng Sungyeol đâu biết những đêm anh về muộn, cậu luôn lấy cớ xem phim hay đại loại gì đó... chờ cho tới khi anh về nhà mới yên tâm mà đi ngủ. Cậu biết anh mình bẩm sinh có chút ngốc nghếch thật thà. Nên từ nhỏ cậu đã luôn là một đứa trẻ đanh đá, ghê gớm với hi vọng người ta vì sợ cậu mà không bắt nạt anh trai cậu. Sungjong luôn tự hứa với lòng mình cho đến khi nào cha con họ thật sự tìm được một chỗ dựa bình an thì cậu mới an tâm mà lo hạnh phúc bản thân.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MYUNGYEOL] SAO CHỔI HAY SAO BĂNG???
FanfictionLee sungyeol ngây thơ trong sáng, hậu đậu siêu cấp đáng yêu và Kim myung soo lạnh lùng, trầm lắng. Lee Sungyeol cậu rốt cục là sao chổi hay sao băng? sao đến bất thình lình mà lại khiến người ta lưu luyến không muốn rời???