Đó là ai?
–
Nhìn Byun Baek Hyun nhắm chặt hai mắt, thân thể còn không ngừng run rẩy.
"Byun Baek Hyun, Byun Baek Hyun?" Park Chan Yeol vỗ lưng ông trời con trong lồng ngực mình, vẻ mặt không khỏi có chút lo lắng.
Là mơ sao. . . ?
"Là . . Chan Yeol phải không. . . ?"
"Ừm, là anh đây." Park Chan Yeol nói xong còn không quên vuốt ve mái tóc của Byun Baek Hyun, "Đừng sợ." Đau lòng nhìn chăm chăm lên những vết thương trên người Byun Baek Hyun do đá nhọn gây nên.
". . ." Byun Baek Hyun thủy chung đặt đầu ở trong ngực Park Chan Yeol, nhưng cậu muốn vươn hai tay ra, sau đó lại do dự điều gì đó, cuối cùng thì nắm chặt lấy thắt lưng Park Chan Yeol.
"Yeollie. . ." Thì ra người vừa mới đẩy cô ta ra là . .
"So Min Hyun." Park Chan Yeol đem tầm mắt chuyển qua trên người cô ta, trong ánh mắt không mang theo chút tình cảm nào.
"Em. . ." Có lẽ là bị Park Chan Yeol dọa sợ cho nên So Min Hyun hiện tại ngay cả đứng lên đều không thể, tình trạng bây giờ còn không kém hơn so với Byun Baek Hyun.
"Cô có biết là cô đang làm cái gì không hả?" Park Chan Yeol để Byun Baek Hyun ngồi dựa vào một thân cây, sau đó đi đến bên cạnh So Min Hyun.
"Biết chứ. . ." Em thiếu chút nữa đã giết chết bảo bối của anh phải không?
Cô ta ngồi bệt trên mặt đất, nước mắt nhỏ giọt trên bùn đất, thấm ướt vào đó, So Min Hyun đột nhiên đứng dậy, hướng về phía vách núi đen mà chạy tới, cũng may là Park Chan Yeol nhanh tay lẹ mắt bắt lấy mái tóc dài của cô ta.
"Cô làm gì vậy?" Park Chan Yeol cũng không có kéo So Min Hyun trở lại, nhưng mà lại liên tục giữ chặt lấy mái tóc của cô ta, không để cho cô ta ngã xuống dưới kia, So Min Hyun hiện tại một bên người đang lơ lửng bên vách núi.
"Tự sát. . . Vì sao lại cứu em?" Cô ta nói chuyện này thoải mái y hệt như lúc ăn cơm ban nãy.
"Tôi không có ý muốn cứu cô, tự sát sao? Đương nhiên là tự tay tôi muốn làm thế."
"Yeollie à. . ." Tóc rõ ràng bị kéo đến tê đau , nhưng hiện tại lại không cảm giác gì. . ."Anh có yêu em không?"
"Có yêu, là cô thời trung học." Park Chan Yeol lại không do dự mà trả lời cô ta.
"Vậy còn hiện tại?" Tuy rằng đã biết trước đáp án, nhưng So Min Hyun vẫn muốn hỏi.
"Yêu cái tên ngốc ngồi dưới cây kia."
"Em biết rồi, anh ra tay đi." Như vậylà đủ rồi. . . Byun Baek Hyun, tôi thua dưới tay cậu, về sau 'Hyunie' bên cạnh Yeollie chính là cậu. . . ?
Park Chan Yeol từ trong túi lấy ra con dao nhỏ, cắt một đường lên mái tóc So Min Hyun, tóc đứt, cô ta trong nháy mắt đã rớt xuống.
Không có tiếng vang nào cả.
Park Chan Yeol nhìn sợi tóc mềm mại trên tay bị cắt đứt, khi hắn nhìn thấy bộ dạng So Min Hyun ngã xuống với mái tóc ngắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chanbaek][tổng tài đừng như vậy][trung trường / ngọt ngược]
FanficChanbaek is real 💓💓💓 Truyện được viết là để thoả mãn trí tưởng tượng bay cao bay xa của con dân shippers, và mình cũng chẳng ngoại lệ. Đọc truyện vui vẻ nhé , hỡi hậu cung 💋