1. Đã có những lúc, em tưởng rằng mình đủ mạnh mẽ để vờ như quên đi mọi thứ. Nhưng bỗng ai đó nhắc tên anh, bao nhiêu cố gắng trước đây đều tan biến mất. Anh vẫn hiện lên trong tâm trí em rõ rệt như thuở yêu ngày nào.
2. Người ta có rất ít lần để được gặp một người thương mình thật sự trong cuộc đời này! Vậy mà cứ thích buông tay nhau để kiếm tìm một bàn tay khác. Đến một lúc nào đấy lại nhận ra người đã đi, thứ mình đang có hóa ra là ngộ nhận.
3.Tôi gọi em là người cũ. Không phải người yêu cũ, vì trước giờ chỉ có mình tôi đơn phương. Chữ yêu không hề xuất hiện giữa hai ta. Cũng không phải bạn cũ, vì tình cảm tôi dành cho em hơn cả tình bạn đơn thuần. Người Cũ – đủ để khi nhắc về em trong vài câu chuyện với người lạ sau này, lòng tôi vừa yên bình lại vừa thanh thản!
4. Có những con đường rõ ràng biết là sẽ không đi đến đâu nhưng vẫn chẳng thể dừng lại.
Có những người dù không biết tình cảm họ dành cho mình là gì nhưng vẫn chẳng thể buông tay.
BẠN ĐANG ĐỌC
TỰ THƯƠNG MÌNH SAU NHỮNG THÁNG NĂM THƯƠNG NGƯỜI
General FictionDành cho những trái tim đang học cách kiên cường Đôi dòng Sau những tháng năm dốc kiệt vốn liếng yêu thương để dành cho một người, chúng ta chợt nhận ra, mình đã bỏ bê bản thân, đã không quan tâm đến cảm xúc của chính mình, đã tự làm mình thươn...