Chúng ta sẽ không nghĩ rằng mình lại quên mất một cái tên, một khuôn mặt tưởng chừng như đã trở thành một phần cuộc sống của chính mình, cho đến khi có một người xuất hiện.
Một người đủ để khiến tâm trí mình trở nên bận rộn và không còn thời gian để viển vông về xưa cũ nữa.
Một người mà mình chẳng cần họ đáp trả yêu thương. Mình cam tâm chịu thiệt trong mối quan hệ ấy.
Một người mà có thể vì họ, mình dẹp bỏ tự trọng, mở long chỉ để chờ một nụ cười, một cử chỉ ân cần thôi cũng khiến mình sướng điên vì hạnh phúc.
Một người mà mình gọi người ấy là Người Thương, vì chưa bao giờ mình dám nghĩ đến yêu.
Một người khiến trái tim sỏi đá bỗng chốc được sưởi ấm.
Một người mà khiến một đứa ít nói, lầm lì lại trở nên nói nhiều kinh khủng khi ở bên họ.
Một người mà mỗi ngày bạn chỉ cần nhìn thấy họ, nghe họ nói, họ cười. Bỗng như mùa xuân đang về...
Cuộc đời bạn rồi sẽ gặp một người như thế đấy!
BẠN ĐANG ĐỌC
TỰ THƯƠNG MÌNH SAU NHỮNG THÁNG NĂM THƯƠNG NGƯỜI
General FictionDành cho những trái tim đang học cách kiên cường Đôi dòng Sau những tháng năm dốc kiệt vốn liếng yêu thương để dành cho một người, chúng ta chợt nhận ra, mình đã bỏ bê bản thân, đã không quan tâm đến cảm xúc của chính mình, đã tự làm mình thươn...