THANH XUÂN CỦA EM

93 0 0
                                    


Điều ngó ngẩn và ngu ngốc nhất mà em từng làm trong cuộc đời này, đó là dùng hết thanh xuân để yêu duy nhất anh!

Tháng ngày ấy, trong trái tim em luôn phập phồng lo sợ. Người ta nói đúng, khi bạn yêu ai đó thật lòng và cuồng nhiệt, trong tâm can bạn chỉ còn lại duy nhất một trạng thái : đó là sợ mất

Những tháng ngày được anh chở qua từng con phố, uống từng cốc trà đá vỉa hè, nhìn đôi mắt phong sương dáng người gầy hao, nước da đen ngăm và vòng qua eo anh siết thật chặt trên từng chặng đường. Thế là đủ hạnh phúc lắm rồi!

Những tháng ngày em như con mèo lười được nâng niu và chiều chuộng. Mỗi sớm mai được anh đánh thức bởi hơi thở nồng nàn, được anh ôm chầm từ phía sau, được anh dụi đầu vào búi tóc rồi khoanh tròn hai chân gối trọn em vào lòng.

Những tháng ngày ấy như kì tích giữa cuộc đời em.

Êm ả và an yên vô cùng...

Thế, em cố giữ chặt anh vì biết rằng anh là hơi thở nhịp sống con tim em.

Rốt cuộc, đôi tay yếu mềm chẳng thể hứng hết những rạn nứt nên thôi đành buông xuôi.

Anh vô tình đi qua thanh xuân của em. Tình yêu vô tình đi qua thanh xuân của em. Mọi thứ như cơn mưa giật mạnh bao yêu thương trong lòng em – rơi vụn vỡ rồi tan tành, rồi đổ nát.

Em không tiếc yêu thương. Chỉ tiếc cho em không còn trẻ nữa để giữ mãi những thương yêu.

TỰ THƯƠNG MÌNH SAU NHỮNG THÁNG NĂM THƯƠNG NGƯỜINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ