Chương 19. Giao ước lưu manh
“Em họ tôi là người của địa hạ đảng, hắn bảo tôi hỗ trợ liên hệ thương nhân giúp đỡ cách mạng(?!).” Liễu Du Sinh ngữ khí bình tĩnh, vẻ mặt thành khẩn.
Em họ cậu thân phận hẳn là cực kỳ cơ mật, thế nhưng, cậu không chút suy nghĩ liền nói cho Chu Diệu Hoa, có thể thấy được, cậu kỳ thực đã đem Chu Diệu Hoa xem là người đáng tin tưởng nhất rồi.
Chu Diệu Hoa hiểu rõ đạo lý này, suy nghĩ một chút mới lên tiếng, “Vậy là em muốn anh bỏ vốn, vẫn là hi vọng anh giúp em liên hệ những người khác có khuynh hướng cùng ý nguyện tiến bộ Ái Quốc thương nhân.”
Liễu Du Sinh cúi đầu, nói, “Đây là một chuyện khó, tôi biết. Có điều, tôi cùng giới kinh doanh các người thực sự không quen, có thể nói không quen biết, theo anh, tôi mới quen thuộc một ít. Tôi biết đây là chuyện nguy hiểm, nhưng tôi trừ anh ra thực sự không có cách khác có thể nghĩ tới.”
Cậu bây giờ nghĩ em họ cậu nghĩ cậu cùng Chu Diệu Hoa có quan hệ tốt (lúc gặp nhau), biết vậy lúc đó đến gần đánh Chu Diệu Hoa sẽ khiến em họ hắn nghĩ cậu và Chu Diệu Hoa quan hệ không tốt, em họ cậu tất nhiên sẽ không đưa ra yêu cầu đó để hắn giúp một tay.
Mặc dù biết Liễu Dư Thiệu gia nhập tổ chức, thế nhưng, nếu đồng ý rồi, thì cần phải hỗ trợ, huống chi, Liễu Dư Thiệu cũng khổ sở, hắn muốn làm lý tưởng cùng cách mạng cũng không dễ dàng.
Liễu Du Sinh bởi vì từ nhỏ đã không quá khổ sở, từ Nhật Bản sau khi trở về tiếp xúc cũng là thượng tầng nhân sĩ, ở trong mắt cậu, quốc dân đảng mới là đảng chính thống trị Trung Quốc, hơn nữa khi đó quốc dân đảng hiển nhiên sức mạnh so với địa hạ đảng, cậu giúp đỡ lý tưởng cách mạng của em họ, nhưng cũng không xem trọng , hơn nữa, cậu cũng không muốn giác ngộ Xã Hội Chủ Nghĩa, Cộng Sản Chủ Nghĩa, cậu hoàn toàn là người không đảng phái.
Cậu tìm Chu Diệu Hoa đang bận bịu để giúp, cũng không phải là bởi vì chính lý tưởng cách mạng của cậu, hoàn toàn là trợ giúp nguyện vọng của em họ.
Chu Diệu Hoa một lúc lâu không nói gì, nhìn thấy Liễu Du Sinh có chút mỏi mệt tựa ở một bên bàn học, liền đưa tay nắm chặt tay Liễu Du Sinh đặt ở trên bàn sách.
Liễu Du Sinh bên ngoài hoảng sợ run lên, nhưng tay bị Chu Diệu Hoa nắm chặt cũng không thể rút ra.
Chu Diệu Hoa theo dõi mắt hắn, nói, “Vì em, táng gia bại sản anh cũng không tiếc, chỉ là, anh không muốn mạo hiểm, cũng không muốn em mạo hiểm.”
Liễu Du Sinh nhíu lại lông mày nhìn Chu Diệu Hoa, đối với Chu Diệu Hoa này khó chịu trong lời nói, cậu lúc này thật không có cảm thấy khó chịu, nguy hiểm trong lòng cậu hiểu rõ, có rất nhiều người có người đứng sau hết lòng, bởi vì cùng địa hạ đảng có liên hệ đã bị bắt vào tù, hơn nữa không được thả ra , Chu Diệu Hoa nói chỉ là chân tình thiết thực mà thôi.
Liễu Du Sinh cúi đầu đem tay mình bị Chu Diệu Hoa nắm trong tay rút ra, nói, “Xin lỗi, tôi không nên không cân nhắc tình cảnh của anh mà đưa ra như vậy yêu cầu.”
Chu Diệu Hoa nhận thấy Liễu Du Sinh biểu hiện đột nhiên trở nên lạnh nhạt, nói, “Anh không phải từ chối em, chỉ là, chuyện nguy hiểm như vậy, anh không muốn em đi liên quan đến, em không nên tiếp tục liên lạc cùng em họ em nhiều.”