Chương 15

1.7K 52 0
                                    

Chương 15: Em trai
Ngày tết tất bật qua đi. Liễu Du Sinh nhận được thư mời từ trường học. Cậu dạy khá hài hước, hơn nữa một thầy giáo trẻ đẹp trai còn là du học sinh thế này không được mời mới là lạ. Cậu lại chỉ chờ có tiền lập tức dọn khỏi nhà Chu Diệu Hoa.

Một ngàt rảnh rỗi, Chu Diệu Hoa mời cậu đi xem phim. Liễu Du Sinh thấy trời nắng đẹp chỉ muốn đi thưởng trà, không buồn xem phim ảnh, Chu Diệu Hoa cũng lẽo đẽo đi theo.

“Tôi đến quán trà đọc sách, anh theo làm cái gì?”

“Tôi cũng đọc sách mà~”

Liễu Du Sinh bất đắt dĩ cũng đành chấp nhận. Bởi trời thật đẹp, cậu không ngồi xe mà đi bộ chậm rãi, đến lúc tới nơi trong quán đã kín chỗ. Liễu Du Sinh ngồi ở bàn ngoài trời, hai người ngồi bên bờ sông uống trà, mở sách ra đọc, cậu không thèm liếc Chu Diệu Hoa một cái.

Cậu cũng muốn làm bạn với Chu Diệu Hoa, thế nhưng hắn lại mang tâm tư xấu xa như thế, bạn bè gì nữa? Chu Diệu Hoa tuy chưa làm gì đặc biệt thất lễ, hơn nữa tình thâm ý thiết, còn đem tâm ý đáng xấu hổ kia nói ra vô cùng tự nhiên. Cậu ngẫm nghĩ, tốt nhất không nên khiến người ta quá căng thẳng, nếu không hắn sẽ làm chuyện  phạm pháp mất [=))))))))] Dù sao cậu cũng chưa thể xác định tình cảm phức tạp của mình đối với Chu Diệu Hoa rốt cuộc là gì…

Lẻ loi mấy năm trời, bỗng có một người đàn ông đối xử với mình thật tốt, dẫu chỉ là trong vài tháng ngắn ngủi, dẫu hắn ta mang tâm tư chẳng tốt đẹp gì, nhưng tình cảm vẫn không ngừng nảy nở.

Chu Diệu Hoa ký thác tình cảm khó nói nên lời trên người Liễu Du Sinh, nhưng sự nồng nhiệt ấy vẫn khiến cậu cảm động là sự thật. Chu Diệu Hoa ngồi đối diện với Liễu Du Sinh, hết sức chăm chú xem một quyển tiểu thuyết, Liễu Du Sinh nhìn hắn thật lâu vẫn không thấy người ta ngẩng đầu lên, khiến cậu không khỏi cảm thấy mình giống một con nhím xù lông luôn ngờ vực thiên hạ, cũng tự tạo nên vấn đề rối rắm gỡ mãi chẳng ra, không cách nào chuyên tâm đọc sách.

Qua một hồi, có người quen của Chu Diệu Hoa đến chào hỏi, Liễu Du Sinh vốn xưa nay giao tiếp kém, thấy cảnh này có chút ngạc nhiên, người này đúng là “Tứ hải giai huynh đệ” nha.

Lúc Chu Diệu Hoa cùng bạn bè rời đi, trong lòng cậu chợt dâng lên một cảm xúc thật lạ, tên ngốc ấy chẳng phải nói muốn cùng mình đi đọc sách sao, vừa gặp bạn bè đã đi mất dạng, còn nói muốn ở bên cạnh mình gì chứ, đều là nói dối. Những mâu thuẫn nội tâm liên tiếp nảy sinh trong lòng, muốn hắn đi khuất mắt nhưng vẫn vương vấn muốn níu giữ.

Bóng tối dần buông, Liễu Du Sinh đứng dậy ra về. Vừa đi được vài bước chợt nghe có tiếng gọi, bất ngờ thay, là gã em họ Liễu Dư Thiệu lâu ngày không gặp.

Hai người và bên trong quán trà để tránh gió sông mỗi lúc một lạnh.

Du Thử Nhất Sinh 《愉此一生》Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ