Chương 27

1.6K 45 1
                                    

Chương 27. Biến cố

Chu Diệu Hoa đi nhanh về phía trước thậm chí muốn đem Liễu Du Sinh ôm vào lồng ngực, chỉ là vì trong phòng còn có hạ nhân, lúc này chỉ dừng lại đứng trước mặt Liễu Du Sinh.

“Sao bây giờ mới về, lão Lục đi đón em thì không gặp, anh kiu người ra ngoài tìm em cũng không tìm thấy, em đi đâu” Chu Diệu Hoa trong lòng lo lắng cẩn thận quan sát Liễu Du Sinh lúc này mới có chút vui mừng cùng thở phào nhẹ nhõm.

Liễu Du Sinh nhìn Chu Diệu Hoa một chút, cắn môi, hướng về cầu thang đi hai bước, lại dừng lại cạnh Chu Diệu Hoa đang đứng yên ở cửa nói: “Diệu Hoa, anh lên lầu một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh”.

Chu Diệu Hoa vốn đang tức giận vì Liễu Du Sinh đối với sự quan tâm của anh hoàn toàn không thèm để ý, lúc này nghe cậu nói vậy liền đi theo phía sau cậu cùng lên lầu.

Liễu Du Sinh tiến vào phòng mình, thấy Chu Diệu Hoa cũng tiến vào, liền vội vàng đóng cửa lại, hơn nữa còn khoá trái.

Chu Diệu Hoa sững sờ.

Liễu Du Sinh đem sách đặt lên bàn, sau đó xoay người lại nhìn Chu Diệu Hoa, biểu hiện có chút căng thẳng, trong hốc mắt mang theo chút đỏ, môi run rẩy, có chút nói không thành lời.

Chu Diệu Hoa nhìn dáng dấp như vậy, biết cậu đang gặp chuyện, cũng quên chuyện cậu về muộn.

Chu Diệu Hoa đi đến bên cạnh Liễu Du Sinh, ôm cậu vào lòng, nói: “Gặp phải chuyện gì? Nói đi!”

Liễu Du Sinh mặc kệ anh ôm, hơn nữa còn đưa tay ôm ngược lại anh, một lúc sau, mới lên tiếng: “Tôi không cố ý làm cho anh lo lắng, gặp một chút chuyện mới về trễ”

“Anh biết, chỉ là, anh rất lo lắng cho em, sợ em gặp chuyện, sau này không như vậy nữa, được không?” Chu Diệu Hoa thả Liễu Du Sinh ra, đỡ cậu ngồi xuống ghế.

Liễu Du Sinh tay có chút run rẫy, Chu Diệu Hoa trước mặt cậu cúi người xuống, hôn lên trán cậu một cái, nói: “Cuối cùng là gặp phải chuyện gì, nói anh nghe đi, không cần sợ”

Liễu Du Sinh hai tay nắm lại, cau mày, cắn môi biểu hiện căng thẳng, ánh mắt né tránh nhìn rèm cửa sổ, chính là không dám nhìn Chu Diệu Hoa.

Chu Diệu Hoa nửa quỳ ở trước mặt cậu, đưa tay nắm tay cậu vào lòng bàn tay mình, phát hiện trong lòng bàn tay Liễu Du Sinh toàn là mồ hôi lạnh, anh có chút hoảng sợ, liền đối với Liễu Du Sinh có chút lo lắng, ôn nhu nói: “Du Sinh, nói cho anh nghe, nếu có khó khăn, em không yên lòng giao cho anh xử lý sao, hay là em căn bản không tin tưởng anh, không thể nói cho anh nghe”.

Liễu Du Sinh bị Chu Diệu Hoa nắm chặt tay, ánh mắt nhìn Chu Diệu Hoa, sắc mặt có chút trắng bệch, , qua một lúc mới phát ra âm thanh run rẫy, nói: “Dư Thiệu bị bắt rồi”.

Chu Diệu Hoa sững sờ, lập tức, nghĩ đến em họ Liễu Du Sinh là người của địa hạ đảng, Trùng Khánh và Thành Đô gần nhau nhất, khám xét nghiêm ngặt, hắn (Dư Thiệu) lần trước có chút tiền đương nhiên phải đi làm việc, xem ra bại lộ bị bắt, chỉ là không biết Du Sinh làm sao nhanh như vậy đã biết tin này. Anh lúc trước vì Liễu Du Sinh mà cho Liễu Dư Thiệu chút tiền, gọi người ngoài đưa, hơn nữa cũng không có tiết lộ danh tính, còn nói là cho Liễu Dư Thiệu chút tiền làm ăn, nghĩ đến, sẽ không dễ dàng tra ra anh, cho dù tra ra anh cũng có cách thoát thân, cũng không có gì đáng lo, chỉ là phỏng chừng Liễu Du Sinh sẽ rất lo lắng cho mạng sống của em họ cậu, thế nhưng cùng với người địa hạ đảng có dính dáng, cho dù là anh cũng rất khó cứu ra.

Du Thử Nhất Sinh 《愉此一生》Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ