Chương 45: Em Nhớ Anh Ta?!

1.6K 92 2
                                    

- Han Wang Ho, anh nói là anh sẽ "gánh" để rồi sau đó em lại nói nhớ nhung Smeb?
- Nhưng anh ấy là đồng đội cũ của em mà! Lâu rồi không có đối đầu kịch tính nên em tất nhiên là mong gặp ảnh rồi (▰˘︹˘▰) Em có làm sai gì đâu~
- Em... Em... - Faker tức đến không nói được lời nào. 
......
Hội dân chúng đang rình mò ngoài cửa:......
Vì việc cỏn con như hạt bụi thế kia mà anh Mid và bạn Jungler giận nhau???
Ôi vãi (⊙o⊙)
Sau khi thắng SSG, lúc trước khi đi ăn uống thì Peanut được mời đi phỏng vấn. Tất cả vốn dĩ sẽ êm đẹp nếu bạn Đậu nhỏ không bảo rằng "nhớ nhung" Smeb sau khi khai ra việc "Faker bảo gánh". Đời nó trớ trêu quá! Faker cảm thấy cả thế giới như đang chống lại mình. Bỏ công sức ra tập luyện để "gánh" đội để tránh kết quả không hay khiến em ấy bị áp lực từ dư luận. Thật không ngờ kế đó lại chợt biết được mình đã vô tình thực hiện "mong ước" của em ấy: Mang SKT đến với KT và Peanut được gặp lại Song Kyung Ho. 

Lúc sau, Sky đang cùng Blank ăn vụng dưới bếp chợt thấy Peanut tay ôm cái túi nhỏ, mặc thêm chiếc áo bông to sụ đang lúi húi mang giày lướt ngang. Sky í ới gọi:

- Ể Wang Ho? Giờ này còn ra ngoài à? Mau vào đây ăn gà rán với bọn tớ này! Nãy Blank mới lén moi tiền từ ví Untara  hyung để đặt đó~~~

- Tớ ứ thèm nha! Có ai hỏi bảo tớ đi uống rượu giải sầu với mấy anh bên team ROX cũ rồi, tối nay tớ không về~ - Peanut khịch khịch mũi, lớn giọng như để ai đó nghe. Nói xong ôm túi mở cửa bước ra ngoài. Blank lắc đầu, tay xé cái đùi gà:

- Chắc lại giận dỗi gì nữa rồi đây mà! Hai người này lúc thì ngọt đến phát ngấy, lúc thì vì mấy lí do củ chuối mà giận dỗi nhau! Thôi, tớ thà ế mà có gà ăn còn sướng hơn yêu đương mệt não như này! Yah Kim Haneul cái cánh gà kia cũng là của tớ~~~~

---------------------------------------------------------------------------------------

- Uống thêm chai nữa nào.. Hức...

Pray nhìn Peanut "sâu rượu" đang ngồi ngả ngớn, tay cầm chai bia mà cứ nghiêng nghiêng. Kể từ khi thằng bé đủ tuổi là hễ có chuyện gì không giải quyết được là lại y như rằng sẽ gọi bọn anh ra kể lễ rồi mèo nheo đòi nhậu nhẹt. Chả biết cái tật xấu này có phải bị lây từ Smeb không nữa (-_-) Tối nay đang sắm sửa chuẩn bị ăn khuya thì thằng em gọi phải chạy ra ngay. Đến nơi thì thấy Peanut đang nốc bia như nước lã...

- Có chuyện gì cũng phải từ từ giải quyết, đừng uống nữa!!! - Pray thở dài, giật chai bia ra khỏi tay Peanut. 

Peanut lập tức phản kháng:

- Mau trả ...ức...trả...lại cho em... - Định đứng lên để giật lại nhưng có lẽ men say đã thấm rồi nên cậu cứ loạng choạng loạng choạng chẳng thể đứng vững.

Pray lắc đầu, kéo tay Peanut đứng dậy. Sau khi tính tiền, anh kêu một chiếc taxi và đưa Peanut đang có vẻ dần lịm đi về KTX của SKT...

Tuy thật sự lúc nào người ngoài cuộc cũng sáng suốt và tỉnh táo hơn người trong cuộc nhưng muốn giải quyết tận gốc những chuyện như này thì phải trực tiếp tìm đến "nguồn gốc" phát sinh của nó.

Với tư cách là một người anh, lúc nào Pray cũng mong cậu em nhỏ của mình có một cuộc sống không tư lự, có thể thỏa chí vùng vẫy như khi còn ở với bọn anh trước đây. Vậy nên, dù đã rời nhau để đến với những đội tuyển khác nhau nhưng bạn Đậu nhỏ vẫn rất thích bám bọn anh. Pray không hề muốn thấy Peanut mỗi lần buồn lại che dấu đi và một mình chịu đựng hết. Vị trí của Faker là một trong những trở ngại lớn nhất khiến cho thật tâm Han Wang Họ bé bỏng của bọn anh, dù đã hẹn hò cùng hắn, vẫn chẳng thể nào thoải mái để nói hết những muộn phiền. Ở vị trí rất cao, làm sao người ta có thể hiểu được những gì mà những người ở vị trí thấp hơn phải chịu đựng... Khi hay tin Peanut và Faker quen nhau, với kinh nghiệm của một người đi trước, Pray đã dự đoán rằng cặp đôi này, dù có yêu thương nhau đến cách nào, vẫn sẽ có hai bức tường vô hình ngăn trở họ: Chỗ đứng và quá khứ... Nghe thì rất đơn giản nhưng muốn phá đi thì chẳng hề dễ dàng một chút nào...

[Hoàn] [ Longfic ][ Faker - Peanut ] Khoảng Cách Xa Nhất Là Bao Nhiêu???Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ