Thoắt cái Yunho và Jaejoong đã bên nhau được nửa năm. Lúc này trời đã sắp sang xuân, tiết trời vô cùng mát mẻ. Tết sắp đến tức là sinh nhật của cậu cũng sắp sửa diễn ra. Hắn mãi đăm chiêu bên ô cửa sổ, không biết tặng gì cho cậu khi là một học sinh lớp 3. Chốc chốc hắn lại thở dài vì lo không có đủ tiền dù đã nhịn ăn để tiết kiệm được một tháng rồi.
- Changmin này, em nói xem Jaejoong sẽ thích gì?
Yunho ngoái đầu hỏi thằng em đang ăn snack trên giường.
- Sao mà Min biết được chứ, hay là mua cho anh Jaejoong đồ ăn đi, Min thích đồ ăn, chắc anh Jaejoong cũng thích giống Min đó.
- Haizzz... Jae đâu ăn nhiều như em đâu Min!
- Thế thì Min chịu, anh cứ đi mà hỏi anh ấy!
Thằng bé trả lời rồi lại cắm đầu ăn. Yunho chán nản nhìn thằng em mình rồi rời khỏi phòng. Hắn chạy sang nhà đối diện, định nhấn chuông gặp Jaejoong thì khựng lại. Hắn muốn cho cậu bất ngờ cơ... Thế là hắn buồn bã đi dạo một mình. Cái lạnh nhè nhẹ làm hắn hắt hơi nhưng hắn vẫn không muốn về nhà. Hắn vẫn cứ đi và vẫn cứ nghĩ ngợi về món quà mà cậu thích được tặng.
Bỗng nhiên hắn dừng lại khi đi ngang một cửa hàng bán đồ lưu niệm. Trưng ngay cửa kính là một con búp bê bằng gỗ rất dễ thương. Các bộ phận được ghép lại với nhau bởi nhiều khớp nối. Con búp bê có hai đốm hồng ở hai bên má, làm hắn liên tưởng đến đôi gò má phớt hồng của cậu. Hắn ngắm con búp bê bằng ánh nhìn của một trời thương mến. Có lẽ cậu cũng sẽ thích nó. 10.500 won, hắn cắn môi buồn bã suy nghĩ. Hắn còn thiếu tận 2000 won mà sinh nhật cậu đã gần kề... Đang rối bời trong dòng suy nghĩ, bỗng nhiên hắn nảy ra một sáng kiến, hắn chạy như bay về nhà. Về đến nhà, hắn vội chạy sang phòng của "bé háu ăn":
- Min! Anh nhớ em có nuôi con heo đất, em cho anh mượn 2000 won được không? Tới Tết anh sẽ lấy tiền lì xì trả lại cho Min.
Min cau mày nhìn anh mình:
- Vậy thì tiền đâu mà Min ăn quà chứ!
Hắn sà ngay vào chỗ thằng nhóc ngồi, đau khổ van nài:
- Min, anh sẽ trả em gấp đôi mà. Anh có việc gấp gấp lắm!
- Anh mua quà cho anh Jaejoong đúng không?
- Ơ... sao em biết?
- Nhìn anh hớt ha hớt hải thế kia là Min biết liên quan tới anh Jaejoong rồi!
- Ừ... đúng như vậy...
- Haizzz... Anh cứ lấy đi, không cần trả đâu!
- Cám ơn Min! Anh thương em lắm!
Hắn ôm chầm thằng bé rồi chạy tới hộc bàn lấy con heo đất của nó mang về phòng mình. Tiếng lầm bầm của Min vẫn văng vẳng sau lưng:
- Anh đi mà yêu anh Jaejoong, xì...
Hắn chạy về phòng mình, hí hửng đập con heo ra, có 3000 won trong đó. 1000 won trả Min, còn 2000 won hắn đem ra cửa hàng mua quà. Hắn tí tởn đẩy cửa vào, ông bán hàng nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên:
![](https://img.wattpad.com/cover/122106052-288-k818901.jpg)
YOU ARE READING
Hẹn ước bồ công anh (Bản kỉ niệm những ngày còn là một beta đầy hứng khởi)
FanfictionTôi đã từng làm việc như một beta mặn nồng với nỗi niềm thêm văn, góp tình cho câu chuyện YunJae. Và hôm nay, ngồi một mình buồn, bỗng nhớ lại chuyện cũ nên xin đăng thành quả của mình lên đây để yêu thêm cass, cảm ơn quá khứ, tri ân hiện tại và hy...