Một giai điệu chợt thoáng qua đầu tôi, nhẹ nhàng tụa làn gió lùa vào cửa sổ.
Tách mình khỏi giấc mộng, vươn tay lên và ngồi thẳng người dậy. Dường như tôi đã quên thứ gì đó rồi thì phải?
Lớp học không một bóng người. À~ phải rồi, tôi quên mất, hôm nay là ngày tốt nghiệp mà.
Tôi đã đứng trước 1 vạn học sinh, đã đọc tuyên ngôn, đã thuyết trình về cảm xúc của mình đến ngôi trường và câc đàn em khóa sau... mà tại sao tôi lại không cầm được nước mắt thế nhỉ?
"Tôi muốn trở thành một cành hoa hướng dương trắng độc nhất, có thể chịu đựng bao nhiêu sóng gió đơn côi mà tiếp tục phát triển, là một cành hoa hướng dương thuần khiết nhất"
Hướng dương trắng? Tôi tự hỏi vì sao tôi lại nói ngược pại với bài thuyết trình mà tôi đã mất 3 ngày chuẩn bị.
Tôi tự hỏi, tốt nghiệp rồi tôi sẽ như thế nào?
Suốt nhưng năm tháng ở đây, buồn vui chịu không ít, nhưng lại có rất nhiều niềm vui. Là một thanh xuân mà tôi muốn đặt vào trong lòng.
-"Mayu? Chưa đi à?"
Tôi nhìn về phía cửa lớp học, mỉm cười rồi lấy tay lao đi nước mắt còn động trên mi.
-"Ah~ Yukirin vẫn còn đợi tớ kìa"
-"Tất nhiên rồi đồ ngốc, hôm nay là ngày tốt nghiệp của chúng ta mà. Chúng ta cùng nhau đi về"- Yuki ra hiệu cho tôi. Tôi cùng cậu ấy chạy thật nhanh ra khỏi cổng trường trước khi bác bảo vệ đóng cổng.
Tôi chợt nghĩ, tôi không còn cảm thấy cô đơn nữa, khi giờ đây bên cạnh tôi đã có Kashiwagi Yuki đi cùng.
Vậy, vẫn là mong chờ cả 2 chúng tôi cùng nhau bước tiếp sau khi tốt nghiệp.
" Cảm ơn nhé vì những năm qua, cảm ơn nhé Yukirin, vì đã luôn bên cạnh tôi"
End
Tốt nghiệp (Mayuki)Chúc mừng tốt nghiệp, tiểu bảo bối. Cảm ơn chị vì 11 năm qua.
Chào tạm biệt, Watanabe Mayu của AKB48.
Bản này đăng muộn vì lần trước hoàn thành nhưng bận ôn và thi nên vẫn chưa đăng được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Drabble-series]- Little things can make we happy
FanfictionLà 1 series drabble không liên quan dính dáng gì tới nhau. Mỗi 1 mẫu chuyện là mỗi một couple. Mong mọi người thưởng thức nó. À mà trong này là hường+ hường thôi nha~~~