Quyển 3 - Chương 48

759 36 3
                                    

Bình nguyên Tô Khắc Tát.

Chưa đầy hai vạn Bát Phương kỵ binh uy mãnh, khí thế gió đuổi mây tàn quyết ý đuổi cùng diệt tận tàn quân Hung Dã, thiết kỵ gầm thét phóng vút đi, nhanh như gió bão, móng sắt nện rầm rập trên bình nguyên rộng lớn, khiến ai nấy kinh hồn táng đởm, tim đập chân run.

Bát Phương kỵ binh thế công mãnh liệt như tuyết lở, từng đợt, từng đợt kỵ binh như những tảng tuyết khổng lồ sáng lóa thương mâu giáp bạc lăn từ đỉnh núi cao xuống với vận tốc cực lớn, cuốn phăng, đè bẹp, chôn vùi quân Hung Dã, chiến mã ngã rạp, hoảng hốt giày xéo lên nhau tìm đường thoát thân, huyết nhục như mưa, đất trời nhuộm máu, tiếng la, tiếng thét, tiếng rên rỉ thảm thiết thê lương vang động cả chiến trường.

Chiến cục hoàn toàn nghiêng hẳn về một phía, giành thắng lợi đối với Bát Phương quân giờ đây dễ như lấy đồ trong túi.

Tiếu Khuynh Vũ nhẹ nhàng đan hai bàn tay vào nhau, thản nhiên truyền lệnh: "Khởi chiêng thu quân, giặc đã cùng đường, không cần truy đuổi nữa!"

Lại thêm một trận thắng giòn giã.

Tướng sĩ vẫn còn trong cơn phấn khích cao độ, mặt ai nấy đỏ hồng! Nhẩm tính từ lúc khai chiến đến nay cũng đã ba tháng, xuất chinh tại Bát Phương Thành, trên đường tiến công đã phá Trữ Quận, đánh Ai Vân, liên tiếp hạ hơn mười thành, đại quân càn quét như lửa cuốn, thắng như chẻ tre.

Chúng tướng sĩ lúc này nhìn lại mới kinh hoàng nhận ra Phương tiểu hầu gia từ khi thống lĩnh đại quân đến nay chưa từng nếm mùi thất bại! Từ 'Nghênh huy' 'Chấn hùng' cho đến 'Cuồng lan' lần này... Liên tiếp các chiến công hiển hách kinh thiên động địa đều gắn liền cái tên Phương Quân Càn, uy danh của thiếu niên vương hầu tuổi chớm mười tám vang danh khắp chốn, đương thời không có kẻ thứ hai!

Đúng là một người có cái uy trấn áp cả thiên hạ.

"Khuynh Vũ!" – Hắn, một thân khôi giáp lấm lem, hồng cân ngạo nghễ, đi đến trước mặt y. Trên người vẫn toát ra khí khái anh hùng, tà mị bức người. Hắn đứng yên ở đó, mũ trụ bằng bạc chạm trổ tinh xảo hạ xuống, cắp một bên sườn, mắt sắc tựa kiếm, con ngươi sâu thẳm hút hồn thế gian, khóe môi khẽ nhếch lên khinh mạn mà vô cùng quyến rũ. Đôi má vốn trắng nõn bầu bĩnh thuở ấu thơ nay đã bị chiến tranh cùng khổ nạn mài giũa, trở nên góc cạnh, tuy có vẻ khắc khổ nhưng lại nam tính ngời ngời.

Quả thật, 'Thiên chi bách luyện thành cương, vô hà mỹ ngọc thành khí' (1).

Tà mị, anh tuấn, tự tin, lạnh lùng mà quyết đoán, khí độ thong dong thư thái, động tĩnh giai phong vân.

Khuynh Tẫn Thiên Hạ - Loạn Thế Phồn HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ