Sau một tuần túc tá tại biệt thự của Trịnh Lam Thanh, Tịnh Nhi trở về kí túc xá ở trường. Vốn dĩ Lam Thanh đã mặt dày nài nỉ rồi đe dọa các kiểu, Tịnh Nhi vẫn một mực đòi về kí túc xá chỉ vì lí do không thích ở chung nhà, không thích đi chung xe, không thích cùng ăn một bàn và đặt biệt không muốn ai đó nửa đêm nằm đất lại chạy lên giường mình, mình xuống đất cô ta cũng lăn xuống theo. Thật sự không yên ổn mặc dù cuộc sống chẳng khác nào tiểu thư, lại có thêm dì Lan hết mực yêu quý, con như con gái ruột. Lâu lắm rồi Tịnh Nhi mới mặc trên người bộ đồ đồng phục, cô cảm thấy có chút mới mẻ, hứng khởi như lần mới nhập học, chuyện vừa xảy ra dạo rồi, cô cũng không còn ấn tượng mấy. Sau lần đó, Tịnh Nhi cũng coi như là đã có thể bước cùng bước với Trịnh Lam Thanh, nhưng nói chuyện vẫn còn có khi như giao đấu tranh quyền đoạt vị của công chúa hoàng tử thời xưa. Tuy hiện tại tâm tư Hoàng Tịnh Nhi đối với Trịnh Lam Thanh có tăng lên, nhưng cũng chỉ tăng 3 phần, đã tăng 7 phần, nhưng chỉ vì ý thức của vị nào đó, liên tục quấy rầy, liên tục muốn cô làm bạn gái thứ bao nhiêu đấy làm cho hảo cảm giảm hẳn liền 5 phần. Tịnh Nhi vẫn cảm thấy cô nàng Trịnh Lam Thanh này lúc nóng lúc lạnh, tâm tình tùy ý, bên ngoài thì lạnh như băng, nhưng nhiều lúc đối với cô, cũng có chút gọi là ấm áp. Lâu không gặp người anh song sinh của mình – Hoàng Hiểu Phong – Hoàng Tịnh Nhi đã có chút nhớ rồi.
-Lên xe đi. – Trịnh Lam Thanh nhìn Tịnh Nhi, bộ dạng có chút ngái ngủ mở cửa xe.
-Thần kinh. Cô tự mà đi một mình đi. Tôi đi bộ. – Tịnh Nhi lắc lư mái tóc bồng bềnh, khuôn mặt trắng bóc búng ra sữa đó xoay nhanh bỏ đi.
Lam Thanh bị Tịnh Nhi chửi là "thần kinh" liền đơ vài giây.
-Dám nói tôi "thần kinh". Hừ. Chỉ có em mới dám. – Trịnh Lam Thanh bực bội chạy lại phía Tịnh Nhi cúi người nhanh gọn bồng Tịnh Nhi. – Dương Minh.
Dương Minh mở cửa xe, Lam Thanh khom người nhét Hoàng Tịnh Nhi đang vùng vẫy vào trong.
-Nói nhẹ không nghe. Em quả thật không ngoan chút nào.
-Tôi muốn đi bộ. Trường gần như thế. Thần kinh mới đi xe.
-Em thật quá đáng, em nỡ để một cô gái như tôi đi bộ đến trường? Còn ra thể thống gì?
-Thần kinh thần kinh. Tôi muốn tự đi bộ.
Hoàng Tịnh Nhi la hét đòi mở cửa xe. Lam Thanh nhanh chóng chui vào xe rồi khóa trái cửa, ra hiệu bảo Dương Minh lái đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BÁCH HỢP] CHỊ LÀ ĐỒ HỖN ĐẢN!!..
General Fiction-Thể loại: Bách hợp -Phúc hắc lạnh lùng lưu manh công X Ngây thơ ôn nhu yêu nghiệt thụ. ;) NVật chính -Trịnh Lam Thanh: Tiểu thư duy nhất của tập đoàn Trịnh Lâm, xinh đẹp, lạnh lùng, học giỏi, là nữ thần của toàn học sinh trong tr...