Cuộc đời bạn vốn dĩ sẽ rất bình lặng và yên ổn nếu như không gặp anh ta, Park Jimin.
Park Jimin, một tên xã hội đen khét tiếng đứng đầu ở Hàn Quốc, máu lạnh, anh ta có thể giết người mà không để lại dấu vết nào để tìm ra manh mối cả.
Bạn - Lee T/b, đang làm phục vụ trong quán bar Butterfly. Nơi lúc nào cũng ồn ào và náo nhiệt, vì phải đi học buổi sáng nên bạn chỉ đi làm buổi tối. Và bạn chắc chắn sẽ không bao giờ quên cái đêm định mệnh ấy, ngày mà bạn gặp anh ta.
- T/b ! Em mang rượu này vào phòng V.I.P 03 nhé ! - tiếng chị quản lý gọi.
- vâng ạ ! - bạn lật đật gật đầu rồi cầm khay rượu vào phòng 03.
"cốc...cốc...cốc"
- tôi mang rượu đến, có thể vào không ạ ?
- vào đi.
Vừa bước vào, mùi khói thuốc đã xộc thẳng lên mũi, bạn nhẹ nhàng đặt khay xuống rồi nhanh chóng đi ra.
- đứng lại ! - một giọng nam trầm và cũng đầy lạnh lẽo vang lên.
- anh gọi tôi ạ ?
- đúng vậy. Là cô !
- có việc gì sao ạ ? - bạn có thể nhìn rõ khuôn mặt ấy, thật là khuôn mặt đẹp chết người mà, nhưng rất tiếc đó không phải gu của T/b bạn đây.
- tên gì ? - anh ta hỏi một cách trống không.
- vâng ?
- tôi hỏi tên gì, không nghe sao ?
- T/b ạ !
- đêm nay, phòng 257, đợi tôi.
- xin lỗi, nhưng tôi chỉ làm nhân viên phục vụ ở đây, những việc khác tôi không làm, đặc biệt là những việc "dơ bẩn" ấy ! - ở đây, việc thường xuyên bị như vậy là bình thường, nhưng mỗi lần gặp phải chuyện này thì đều bị từ chối bởi chị quản lý, bởi bạn chỉ là một phục vụ, không phải đi làm nghề "tiếp khách".
- tốt lắm, cô biết tôi là ai không mà dám mạnh miệng vậy ? - anh ta cười lạnh.
- tôi không cần biết, cũng không muốn biết đến, tôi làm xong việc rồi, xin phép anh! - rồi bạn đi thẳng ra bên ngoài.
- cậu, gọi quản lý, bảo tối nay tôi muốn cô ta lên phục vụ tôi, bằng mọi giá tôi phải thấy cô ta ở trong phòng mình. - anh ta quay sang nói với thuộc hạ đứng bên cạnh.
-----------
Bạn trở ra ngoài, dọn dẹp tất cả những gì chưa xong, rồi bỗng nhiên chị quản lí đến gần.
- T/b tối nay, em lên phòng 257 giúp chị được không ? Chỉ là... Chỉ là bưng rượu lên đó mà thôi, nhé ?
- 257 ạ ? Được rồi, khoảng mấy giờ em lên đó được ? - bạn ngây thơ nhìn quản lý của mình.
- khoảng 8-9 giờ gì đấy, nếu em làm tốt họ sẽ cho em thêm tiền thưởng !
- thật ạ ? Được rồi để em đi. - bạn vui mừng, bạn hoàn toàn không nhớ những lời lúc nãy của anh ta, bạn cũng không hề biết rằng đó là một cái bẫy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ FANFIC JIMIN - BTS ] [ LONGFIC ] Nếu còn yêu...
Fanfiction" Cách để tôi yêu em không khó, nhưng để em có thể yêu tôi quả thật không hề dễ dàng... " • " Hận càng nhiều thì yêu sẽ càng nhiều " • " Sau tất cả, tôi đồng ý nhận hết mọi đau đớn để được thấy em cười một cách hạnh phúc " • " Em còn nhớ lời hứa...